- Các vị thuốc tương sinh tương khắc, chỉ cần có thuốc, liền có phương pháp giải quyết, bọn họ đoán chừng đã phục dụng giải dược, không lo lắng sẽ xảy ra vấn đề!
Trương Huyền thản nhiên nói.
Các vị thuốc đều là một vật khắc một vật, mặc kệ kịch độc lợi hại bao nhiêu, cũng có thể tìm được giải dược, chớ nói chi là đồ vật gây mê huyễn.
- Ân!
Mọi người gật đầu.
- Thầy Trương, một khi hơi khói vào sơn động, hai con Nha Kiếm Linh Hổ rất có thể sẽ bị mê ngất... Chúng ta làm sao bây giờ?
Đổng Hân nhìn qua.
Đối phương có Kinh Hồn Hương, lại có cường giả Bán Thánh, một khi hai Linh thú bị mê ngất, lấy được Xích Huỳnh quả liền thành tất nhiên, coi như bọn họ muốn cướp cũng đã chậm.
- Tiên hạ thủ vi cường... Tốt nhất đuổi ở trước mặt bọn họ lấy được Xích Huỳnh quả!
Suy nghĩ một chút, Trương Huyền nói.
Thiên tài địa bảo, tới trước được trước, bọn họ đốt Kinh Hồn Hương không giả, nhưng chỉ cần đám người mình cầm được đồ vật trước, coi như đối phương khó chịu, cũng không có tác dụng!
- Đuổi ở phía trước?
Mọi người không hiểu.
Đối phương đã ở trước mặt sơn động, hơn nữa lại đốt Kinh Hồn Hương, giờ phút này coi như bọn họ tiến lên, chỉ sợ không những không chiếm được Xích Huỳnh quả, làm không cẩn thận sẽ còn bị mê ngất, sống chết không do bản thân khống chế.
- Các ngươi ở đây an tĩnh theo dõi, có biến, liền nghĩ biện pháp rời đi, bảo vệ tốt an toàn của mình, ta đi vòng qua nhìn xem, có thể tìm cơ hội trà trộn vào sơn động hay không!
Chần chờ một chút, Trương Huyền bàn giao.
- Trà trộn vào?
Sơn động chỉ lớn như vậy, hơn nữa hai người đã tới cửa động, làm sao trà trộn vào?
- Các ngươi không cần phải để ý đến...
Trương Huyền lắc đầu, cũng không giải thích, thân thể nhoáng một cái, thoát ra ngoài, thời gian nháy mắt liền biến mất ở trong tầm mắt của mọi người.
- Cái này...
Thấy hắn rời đi, đám người Đổng Hân đưa mắt nhìn nhau, không rõ ràng cho lắm.
- Dựa theo lời thầy Trương nói mà làm, hắn nói như vậy, khẳng định có biện pháp...
Qua nửa ngày, Hồ Yêu Yêu cắn răng nói.
Tình huống trước mắt, bọn họ bó tay toàn tập, chỉ có thể nghe đối phương. Kết hợp sự tích của đối phương đến xem, có lẽ thật có thể ngoài dự liệu, trước thời hạn lấy được Xích Huỳnh quả...
Trương Huyền tránh thoát tầm mắt mọi người, tìm địa phương bí ẩn, khoanh chân ngồi dưới đất, tinh thần khẽ động, Vu Hồn xuất thể. Hiện nay loại tình huống này, muốn thần không biết quỷ không hay vào sơn động, chỉ có thể mượn nhờ Vu Hồn. Còn đường vòng đi qua, chỉ là lý do mà thôi.
Vu Hồn lơ lửng trên không trung, chần chờ một chút, lấy ra một bình Nhất Nguyên Trọng Thủy, để thân thể dùng, lại từ đan điền lấy ra vài luồng Thiên Đạo chân khí, lúc này mới thu vào Thiên Nghĩ Phong Sào. Thân thể đã đến cảnh giới vô niệm vô tưởng, hoàn toàn có thể thoát ly Vu Hồn tự mình tu luyện, một không lãng phí thời gian, hai không chậm trễ.
Hô!
Khống chế không gian giới chỉ bay lên trời, Vu Hồn vòng qua hẻm núi, lặng yên không tiếng động rơi vào trước mặt sơn động. Trên vách núi đá đâu đâu cũng có cây cối, một cái không gian giới chỉ xuyên qua trong đó, căn bản không có khả năng phát hiện, Vu Hồn lại đạt đến Đạp Hư cảnh đỉnh phong, mượt mà, sung mãn, cho dù có một vị Bán Thánh, cũng không biết đã có người vào sơn động.
Hô!
Vào sơn động, lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm, giương mắt nhìn chung quanh. Sơn động rộng rãi tĩnh mịch, ánh mắt không nhìn thấy cuối cùng, lúc này đã che kín khói mù thật mỏng, ngửi một cái, rất dễ dàng rơi vào say mê, không cách nào tự kềm chế.
Đổi lại trước kia, gặp được loại mê vụ này, nhất định phải cẩn thận, không dám tiếp xúc, nhưng hồn phách giao hòa với Ngụy Như Yên, đã có năng lực của Tiên Thiên Độc Hồn thể, những đan dược này không còn tác dụng với hắn. Chậm rãi tiến lên, đi một hồi, quả nhiên thấy một cây quả cổ quái, lớn cỡ chén ăn cơm xuất hiện ở trước mắt. Thân cây uốn lượn, tựa như dây leo, lá cây màu vàng kim, phía trên kết rất nhiều trái cây màu đỏ.