Thân thể run rẩy, Tôn Cường kích động suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Trước đó cho rằng lão gia là Danh Sư bát tinh liền tốt lắm rồi, loại thực lực này, ở Thánh Tử điện tốt nhất cụp lại cái đuôi mà đối nhân xử thế, đừng quá mức khoa trương, dù sao, loại cấp bậc này, một trảo cả nắm lớn, đầy đất đều là... Nằm mơ đều không có nghĩ đến, lại lợi hại như thế!
Thái Thượng trưởng lão của Tổng bộ Danh Sư đường, Danh Sư cửu tinh, người mạnh nhất đương đại... Bất kể cái tên tuổi nào, cũng mạnh mẽ tột đỉnh!
Nói ra đủ có thể khiến toàn bộ thế giới chấn động!
Hắn chỉ là môi giới nhà cửa ở Thiên Huyền vương quốc, thế mà đạt được loại người này tán thưởng cùng tán thành... Trong lòng lập tức sinh ra cảm giác tự hào.
- Ánh mắt của Danh Sư cửu tinh siêu quần, có thể vừa ý ta, chỉ sợ, cũng có thiên phú không muốn người biết...
Mắt sáng lên, Tôn Cường kích động.
Từ trước đến nay, đều cảm thấy hắn là người tầm thường, so với những người khác, cái gì cũng không tính, hiện tại biết lão gia là cường giả lợi hại như thế, giờ mới hiểu được, chỉ sợ cũng là thiên tài vạn người chưa chắc có một.
Nếu không, đường đường Danh Sư cửu tinh, làm sao có thể tốt với hắn như vậy, hơn nữa ủy thác trách nhiệm, để hắn chăm sóc thân truyền?
- Có thể được người như vậy coi trọng, là phúc phận của Trương sư, nhưng có thể được đệ tử như Trương sư, Dương sư nhất định cũng vô cùng vui vẻ...
Dường như cảm nhận được trong lòng của hắn tự hào, Trương Cửu Tiêu cảm khái.
Người khác đều cảm thấy Trương Huyền tu tám đời phúc phận mới bái Dương Huyền làm thầy, nhưng hắn biết, thân là Thiên Nhận Danh Sư, chỉ cần công khai, tất cả Danh Sư của toàn bộ đại lục, đều bằng lòng thu làm đồ đệ.
Cảm khái xong, đột nhiên nhớ tới đối phương tra hỏi, nghi ngờ nhìn qua:
- Ngươi thân là quản gia của Dương sư, không biết thân phận chân chính của Dương sư?
Hắn không rõ ràng thì cũng thôi, đối phương đã gặp qua Dương sư, thế nào cũng không biết?
- Tính cách của lão gia khiêm tốn, không nguyện ý hiển lộ, cho nên, ta cũng không hiểu rõ tình hình...
Tôn Cường nói.
- Thì ra là thế, đây mới thật sự là Danh Sư...
Trương Cửu Tiêu từ đáy lòng cảm khái.
Danh Sư chân chính, không vì thanh danh lợi ích, hiển nhiên, Dương sư chính là người như vậy.
- Ở đây đã chữa trị hoàn chỉnh, ta liền không ở lâu, cáo từ...
Lại trò chuyện một hồi, không nói thêm lời, Trương Cửu Tiêu xoay người rời đi.
Thấy hắn đi xa, nhớ tới nội dung trước đó thảo luận, ánh mắt của Tôn Cường không ngừng lóe sáng, nắm đấm mập mạp lần nữa nhéo một cái.
- Trước đó thiếu gia bảo ta hỏi thăm tin tức Linh Thạch tuyệt phẩm, trong lòng kiêng kị, không có cố gắng hỏi thăm, nếu biết thân phận của lão gia, còn có gì có thể cố kỵ?
Cười ha ha một tiếng, thân thể mập mạp từ trên ghế đứng, vung tay áo một cái, bước nhanh ra ngoài.
Quản gia của đương đại đệ nhất nhân, lão gia là Danh Sư cửu tinh, địa vị so với điện chủ của Thánh Tử điện cũng không kém chút nào, hỏi thăm một ít chuyện mà thôi, không tính là gì.
Thời gian không dài thì đến Tín điện. Ở đây, không chỉ có thể củng cố nội tâm, rèn luyện phẩm chất, thuận lợi tu luyện giả độ kiếp, còn là địa phương đủ loại tin tức truyền lại cùng giao lưu, hầu như nhiệm vụ học sinh của toàn bộ Thánh Tử điện, đều từ nơi này tuyên bố ra.
Tìm một vòng, đi tới một đại điện rộng lớn, đi vào. Trong góc phòng, ngồi một thanh niên hai mươi tuổi, mặc hắc bào, có vẻ hơi lười biếng.
- Xin lấy ra thân phận lệnh bài của ngươi!
Thấy hắn đi tới trước mặt, thanh niên xòe bàn tay ra. Cổ tay khẽ đảo, Tôn Cường đưa tới lệnh bài mà Trương Huyền cho hắn.
- Một cái tân sinh quản gia?
Nhìn một cái, cười nhạo một tiếng, thanh niên tiện tay ném lệnh bài tới, mí mắt vừa nhấc:
- Nói đi, muốn nghe tin tức gì? Thiếu gia các ngươi, mới vừa trở thành học sinh Thánh Tử điện, chẳng lẽ muốn tham gia thí luyện?
Không ít học sinh vừa tới, đều sẽ tìm hắn mua sắm tin tức thí luyện, tìm đơn giản một chút để dễ hoàn thành.
- Thiếu gia của chúng ta không tham gia thí luyện...