Vậy mà chẳng biết lúc nào xuất hiện ở nơi này!
Bên ngoài không phải có phong ấn, không có truyền thế mẫu phù không cách nào đi vào ư?
Nàng làm sao so với mình còn đi vào sớm hơn?
Mấu chốt nhất là... Hắn nắm giữ Thiên Đạo thư viện, có thể xem xong vô số thư tịch, chẳng lẽ đối phương cũng làm được điểm ấy, thông qua được khảo hạch?
Ầm ầm!
Những nghi ngờ này, còn không có suy nghĩ ra, kèm theo Xuân Thu đại điển bị cầm, thoát ly bệ đá, toàn bộ Khổng miếu không ngừng lay động, phảng phất như mất đi bảo vật trấn áp, không chịu nổi hư không mang tới lực lượng.
Rầm!
Chủ điện sụp đổ, vô số lực lượng như thủy triều tuôn vào thư tịch.
Lạc Nhược Hi ở trên bệ đá, mảy may không bị ảnh hưởng, cánh tay nhẹ nhàng giơ lên.
Vô số đạo ánh sáng từ trong thư tịch chiếu xạ ra, Khổng sư tự tay luyện chế chí bảo, dường như muốn thoát ly bàn tay của nàng, lại bất kể như thế nào cũng không làm được.
Đung đưa kịch liệt, không gian bốn phía bóp méo, phong cấm chủ điện ầm ầm rạn nứt.
- Xuân Thu đại điển xuất thế...
- Nhanh, khẳng định là có người muốn luyện hóa!
- Ai đạt được? Là Trương Huyền? Hay là hậu bối của ta?
Từng tiếng gào thét vang lên, vô số bóng người xuất hiện.
Chính là rất nhiều Cổ Thánh canh giữ ở ngoài chủ điện.
Trước đó bọn họ bị giới hạn Khổng sư lưu lại phong ấn, chỉ có thể ở bên ngoài chờ, giờ phút này Xuân Thu đại điển chấn động, chủ điện sụp đổ, phong cấm phá hoại, cũng không kìm nén được, toàn bộ vọt vào.
- Là nữ hài kia...
- Lạc Nhược Hi?
Nhìn thấy thân ảnh nắm chặt Xuân Thu đại điển, tất cả mọi người đều sững sờ.
Lấy Trương Huyền biểu hiện, Xuân Thu đại điển bị hắn lấy được tỷ lệ rất lớn, nằm mơ cũng không có nghĩ đến, lại là nữ hài này, đi theo phía sau hắn, thoạt nhìn không tính đặc biệt thu hút.
- Ngươi không có cách nào luyện hóa, cho ta đi!
Thấy thư tịch thả ra hào quang chói sáng, Bạch tôn giả hưng phấn đến con mắt thấu hồng, cũng kìm nén không được, móng vuốt nâng lên, bỗng nhiên bắt đến Lạc Nhược Hi.
- Cẩn thận...
Không nghĩ tới sẽ xuất hiện biến cố lớn như vậy, Cổ Thánh cũng xuất hiện, vẻ mặt Trương Huyền khó coi, vừa định xông tới cứu người, đột nhiên nhìn thấy nữ hài cách đó không xa, lông mày đột nhiên nâng lên.
Ầm ầm!
Khí tức cường đại từ trên người bắn ra, đâm thẳng không trung, lực lượng cuồn cuộn, ở bên ngoài thân tạo thành một bức tường phòng ngự cường đại.
Bành!
Móng vuốt của Bạch tôn giả rơi vào trên tường phòng ngự, không có lưu lại một chút dấu vết, thậm chí ngay cả phá hỏng cũng không làm được.
- Đây là... Cổ Thánh lực?
Đồng tử Trương Huyền co rụt lại.
Trong nháy mắt này, nữ hài thi triển ra, lại là lực lượng Cổ Thánh mới có thể thi triển, còn cường đại hơn Bạch tôn giả!
Xì xì xì!
Thi triển ra thực lực Cổ Thánh, Xuân Thu đại điển dường như lại không cách nào phản kháng.
- Nguy rồi, nàng muốn luyện hóa, tuyệt không thể để nàng thành công!
Vẻ mặt Nhan Thanh Cổ Thánh đột nhiên biến đổi, lên tiếng hét lớn.
Thanh âm còn không có kết thúc, một thanh phương thiên họa kích phá không mà đến, thẳng tắp đâm tới Lạc Nhược Hi.
Không gian cùng thời gian, ở dưới một kích này, đều phảng phất như đình trệ, khe hở không gian thật lớn, tràn lan lên vạn cây số, dữ tợn đáng sợ.
Cổ Thánh tu vi tích huyết trùng sinh, đương đại có thể xưng cao nhất, vừa ra tay, liền thi triển ra lực lượng hủy diệt thiên địa.
Cỗ lực lượng này, còn không có tới gần, Trương Huyền cách Lạc Nhược Hi rất gần, liền cảm thấy xương cốt cả người giống như sắp bị đập vụn, Kim Thân được chí tôn Thiên Hỏa thiêu đốt qua, ở dưới loại áp lực này yếu ớt giống như đồ chơi.
Thời điểm sắp không kiên trì nổi, Lạc Nhược Hi tay cầm Xuân Thu đại điển, tay ngọc nhẹ nhàng run lên.