Tâm tình Trương Huyền xao động, khống chế chân khí không đủ, hắn vậy mà dùng phương pháp đặc thù, bức mấy đạo chân khí hòa vào trong cơ thể đi ra!
- Dám hạ độc ta, coi như không phải đối thủ, ta cũng phải cùng ngươi đồng quy vu tận!
Khúc trưởng lão nổi giận, vỗ tới một chưởng.
Phong vân cuốn, tinh hải treo ngược. Danh Sư cửu tinh toàn lực công kích, giống như xé rách bầu trời, đại điện trước mắt ở dưới chưởng lực tác động, phát ra thanh âm kẹt kẹt, đủ loại trận pháp bị xé rách ra, bụi bặm nhao nhao rơi vãi.
- Khúc trưởng lão, đừng...
Không nghĩ tới bản thân mới vừa ổn định vị siêu cấp cường giả này, Khúc trưởng lão liền nổi giận, động thủ như vậy, thật muốn dẫn đến đối phương không vui, đại khai sát giới, Băng Nguyên cung chẳng phải sẽ biến mất?
Ầm ầm!
Bất quá nàng la lên đã không kịp, Khúc trưởng lão bị ở trước mặt hạ độc, đối phương lại giả mạo Dương Huyền, sớm đã tức sắp bùng nổ, giờ phút này toàn lực thi triển, lực lượng mạnh mẽ, thiên địa cũng có thể xé rách, đã không cách nào ngăn cản.
- Ngươi phát điên cái gì...
Cũng không ngờ tới vị trước mắt này tính cách dữ dằn như vậy, nói ra tay liền ra tay, căn bản không quản có thể thắng hay không, Trương Huyền dọa đến con ngươi co rụt lại, cổ tay bỗng nhiên trảo một cái, Điện Chủ lệnh che ở trước mặt.
Bành!
Chưởng lực xuyên thấu qua Điện Chủ lệnh cuốn tới.
Phốc!
Máu tươi điên cuồng phun ra, Trương Huyền chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới ở trước mắt sụp đổ, hồn phách như muốn bị đánh ra.
Đối phương cho rằng hắn là cao thủ tuyệt thế, mang tín niệm hẳn phải chết thi triển ra công kích, đã vượt qua phạm vi hắn có thể tiếp nhận, nếu không phải Điện Chủ lệnh ngăn cản phần lớn công kích, chỉ sợ sẽ bị đánh thành bánh thịt, lập tức bỏ mình.
Dù vậy, lực lượng cuồng bạo cũng tàn phá bừa bãi toàn thân, để cả người hắn tựa như một cái bao tải rách, lập tức muốn tan ra thành từng mảnh.
- Thực lực của hắn làm sao lại yếu như vậy...
Ngay sau đó, trong tai truyền đến thanh âm kinh hô của Khúc trưởng lão.
Đường đường Danh Sư cửu tinh, bị người ở trước mặt hạ độc, đối phương lại giả mạo Dương Huyền Dương sư, lúc này mới cực kỳ giận giữ, lòng quyết muốn chết, coi như không giết được đối phương cũng muốn để hắn bị thương, nằm mơ cũng không có nghĩ đến, thực lực của tên này yếu như vậy! Không đỡ nổi một đòn!
- Đáng ghét, thực lực yếu như vậy, lại dám giả mạo cường giả, đệ tử Băng Nguyên cung ở đâu, bắt hắn lại cho ta...
U Nhược Tâm hiển nhiên cũng không nghĩ tới vị trước mắt này, thoạt nhìn mạnh mẽ vô song, không có cách nào chống cự, thực lực chân chính yếu như vậy, vẻ mặt đỏ hồng, nhịn không được lên tiếng hét lớn.
Băng Nguyên cung đại trưởng lão, ở trên đại lục là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy, lại bị một tiểu gia hỏa chỉ có Nhập Hư cảnh dọa đến run rẩy, truyền đi, còn có mặt mũi nào tiếp tục sống sót?
Nàng bên này hét lớn, Triệu Nhã ở một bên nhìn lấy thanh niên ở trên không phun máu, thân thể không ngừng run rẩy, nước mắt từ trên gương mặt trắng noãn cuồn cuộn lướt xuống.
- Hắn... Không phải sư tổ, mà là... lão sư!
Khúc trưởng lão công kích, chỉ nhằm vào Trương Huyền, tuy nàng không thể thi triển tu vi, lại không nhận bất kỳ tác động, nhìn thấy thân ảnh trên không bởi vì trọng thương, không duy trì được ngụy trang, toàn bộ hiểu được.
Khó trách trước đó liền kỳ lạ, vì sao Vu Hồn của lão sư đi vào, sư tổ đi ra... Khó trách vẫn cảm thấy chân khí của sư tổ quen thuộc như vậy... Nguyên lai thật sự là lão sư.
Cũng đúng, chỉ có lão sư mới có thể sau khi nhận được nàng đưa tin, không tiếc bất cứ giá nào xông lại; chỉ có lão sư, mới có thể vì nàng, không để ý sinh tử, dù là biết rõ không có thực lực, cũng muốn đi tìm đại trưởng lão cầu phương pháp giải quyết... Chỉ có lão sư, mới có thể cưng chiều nàng như vậy, liều tính mạng, vì nàng có thể làm tất cả!
Lão sư... Học sinh không thể để cho ngươi xảy ra chuyện... Trái tim như xé rách, Triệu Nhã cắn chặt hàm răng, chân khí trong cơ thể bỗng nhiên xao động, tựa như muốn xé rách bầu trời.
- Không nên dùng chân khí, ngươi sẽ chết...
Con ngươi của U Nhược Tâm co rụt lại, nhịn không được lên tiếng hét lớn.