Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Phía trước có dấu vết bố trí trận pháp, nhưng không có dấu vết đánh nhau...

Trương Huyền cau mày.

- Có ý tứ gì?

Mọi người không hiểu.

- Có dấu vết bố trí trận pháp, nói cách khác... Trước đó có người ở đây mai phục! Không có dấu vết đánh nhau lại cho thấy, bọn Linh thú này không có trúng kế, mà sớm tránh qua!

Trương Huyền giải thích.

- Linh thú đối với linh khí mẫn cảm tự nhiên, có lẽ phát hiện trận pháp, mới tiến hành tránh né!

La Tuyền xen vào nói.

Linh thú bất kể là khứu giác hay cảm xúc, đều mẫn cảm hơn nhân loại, có thể sớm phát hiện trận pháp cũng không có gì lạ!

- Đây là Thanh Tiêu mê trận ngũ tinh! Lấy ẩn giấu xưng danh, coi như Danh Sư Hợp Linh cảnh, đi ngang qua nơi đây cũng chưa hẳn có thể phát hiện...

Trương Huyền lắc đầu.

Không dễ dàng như vậy.

Mặc dù đối phương đã xóa trận pháp, nhưng dấu vết vẫn còn, lấy nhãn lực của hắn, hoàn toàn có thể căn cứ những cái này, nhìn ra chủng loại cùng đẳng cấp của trận pháp.

Thanh Tiêu trận pháp, lấy ẩn giấu xưng danh, không thi triển Minh Lý Chi Nhãn, liền xem như hắn, đột nhiên gặp phải cũng rất khó phát hiện, huống chi một đám Linh thú!

Hắn không tin một đám Linh thú chỉ là Hợp Linh cảnh, nhãn lực còn cường đại hơn hắn.

- Như vậy là chuyện gì xảy ra?

Nghe được là Thanh Tiêu trận pháp, mọi người cũng nhíu mày.

- Ta cũng không biết... Tiếp tục đuổi lên xem một chút!

Trương Huyền cũng không rõ ràng được chuyện gì xảy ra, có điều cũng không quá xoắn xuýt, nhìn dấu vết, bọn Linh thú này mới qua không lâu, tiếp tục đuổi lên, hẳn có thể biết rõ ràng cụ thể chuyện gì xảy ra.

- Tốt!

Mọi người biết cái nhìn của hắn khẳng định không sai, tiếp tục theo ở phía sau.

Một bên tiến lên, một bên tìm kiếm dấu vết, lại đi hơn mười phút, Trương Huyền dừng lại lần nữa.

- Thế nào?

Nhìn bộ dáng của hắn, Nhược Hoan công tử kìm lòng không được đi tới gần.

- Nơi này vừa rồi có người đi qua, dùng Xích Huyết đan làm mồi dụ, kết quả... Bọn Linh thú kia vẫn không mắc lừa, lặng lẽ rời đi...

Ngửi khí tức lưu lại ở trong không trung, Trương Huyền nói.

- Xích Huyết đan?

- Ừm, đan dược cấp năm, Linh thú Hợp Linh cảnh căn bản không có cách nào cự tuyệt...

Trương Huyền càng ngày càng kỳ quái.

Đổi lại vật phẩm khác, Linh thú còn có thể cự tuyệt, nhưng một khi dùng Xích Huyết đan, có thể tăng tiến huyết thống, có lợi ích rất lớn với Linh thú, thế mà cũng có thể nhịn, chuyện này liền có chút kỳ quái.

Linh thú, không phải nắm giữ trí thông minh cao như nhân loại, nếu như biết là bẫy rập, xu cát tị hung, thỉ sẽ không có nhiều thú sủng bị nhân loại thu phục như vậy.

Tránh né trận pháp một lần, xem như trùng hợp, hiện tại có thể chống lại Xích Huyết đan dụ hoặc, cái này làm người ta không thể không hoài nghi.

- Trọng yếu nhất là, người bố trí trận pháp cùng người thả Xích Huyết đan câu dẫn Linh thú, đều không thấy!

Trương Huyền tiếp tục nói.

- Không thấy? Chẳng lẽ... bọn họ bị giết?

Con ngươi của La Tuyền co rụt lại.

Thế lực có thể lấy ra trận pháp cấp năm cùng đan dược cấp năm, khẳng định không đơn giản, nhiều người như vậy cũng bị giết, bọn họ thật muốn gặp phải, chỉ sợ cũng khó chống chọi.

- Không! Nếu như chiến đấu, khẳng định có dấu vết lưu lại, đừng nói một đám Linh thú Hợp Linh cảnh, coi như Hóa Phàm bát trọng, cửu trọng, muốn một hơi chém giết một đội Danh Sư, cũng khó có thể làm được!

Trương Huyền lắc đầu.

Có thể tới đây khảo hạch, đều là người nổi bật trong Danh Sư, địa vị không thấp, tương lai tươi sáng, trên người ai không có chút thủ đoạn bảo mệnh.

Đừng nói mười mấy Linh thú Hợp Linh cảnh, xem như mấy đầu Hóa Phàm bát trọng, cửu trọng, muốn lặng yên không tiếng động chém giết người, còn không có chút dấu vết lưu lại, cũng không thể nào làm được.

- Như vậy...

Mọi người cảm thấy lẫn lộn.

- Nếu ta đoán không sai, hẳn là đám người này phát hiện Linh thú, lặng lẽ đi theo...

Trương Huyền nói ra suy đoán của mình.

- Theo sau?

- Ừm, bằng không, trận pháp không có khả năng phá sạch sẽ như thế, đan dược cũng bị lấy đi, trên mặt đất không có lưu lại dấu vết gì!

Trương Huyền nói tiếp.

- Phát hiện Linh thú? Không đúng, Linh thú đã sớm phát hiện đối phương, khẳng định sẽ lặng lẽ rời đi, lại truy tung, chẳng phải rất nguy hiểm sao?

Nhược Hoan công tử nghĩ thông suốt mấu chốt, nhịn không được nói.

- Chính bởi vì cái này, ta mới cảm giác kỳ quái!

Trương Huyền gật đầu.

Linh thú đã có thể sớm phát hiện trận pháp, sớm phát hiện nhân loại bố trí bẫy rập, khẳng định sẽ lặng yên không tiếng động rời đi, không bị phát hiện, mới có thể chạy trốn.


Mà bây giờ, không chỉ một nhóm người phát hiện, đoàn người thứ hai cũng phát hiện... Thật giống như bọn chúng cố ý rò rỉ dấu vết, để cho người ta tìm tới vậy.


Vậy thì không thể không khiến người nghĩ sâu xa.


- Tiếp tục đuổi lên xem một chút...


Biết ở đây xoắn xuýt, không có khả năng tìm được đáp án, Trương Huyền tìm đúng ấn ký Linh thú rời đi, tiếp tục đuổi theo.


Mọi người theo sát.


Qua nửa canh giờ, dọc theo ngọn núi xoay một vòng, đã phát hiện mấy chỗ nhân loại mai phục, thậm chí còn có dấu vết đánh nhau.


Bất quá, những ấn ký này cực kỳ đơn giản, hẳn là Linh thú gặp phải nhân loại, không chút chiến đấu liền trực tiếp rút đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK