Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đi vào trong đó.

Đại sảnh rộng rãi, dòng người giống như nước. Không ít người ở trước quầy, xếp thành đội ngũ thật dài.

Trận bàn, binh khí, đan dược, được gọi là thứ chuẩn bị khi ra cửa. Nghiệp đoàn trận pháp sư mỗi ngày cung cấp số lượng và loại trận bàn, cũng có hạn chế. Không ít người vì cầu được một cái, không tiếc chờ trắng đêm.

- Vãn bối ra mắt Tái các chủ!

Vòng qua dòng người chật chội, còn chưa đến tới trước quầy, một người thanh niên tiến lên nghênh đón.

- Ta tìm Trịnh hội trưởng có chút việc, làm phiền dẫn đường.

Tái các chủ xua tay.

- Gia sư đang khắc trận bàn. Vậy ta lại dẫn ngài qua!

Người thanh niên cười gật đầu, đi trước dẫn đường.

Dọc theo thang lầu đi lên lầu hai, chỉ chốc lát tới một gian phòng. Khắp nơi bày đầy trận bàn không lớn. Một lão già đang ngồi ở tận cùng bên trong, điêu khắc cái gì đó.

Trận pháp cần cờ trận, trận cơ kết hợp địa lý, địa hình, địa thế, cùng với cảnh vật xung quanh hỗ trợ lẫn nhau tạo thành, phiền phức vô cùng, cần phải có khống chế sâu sắc đối với trận pháp mới có thể làm được.

Trận bàn lại đơn giản hơn không ít, do trận pháp sư khắc trận pháp giảm bớt ở trên vòng tròn đặc biệt. Một khi sử dụng, vận dụng chân khí kích hoạt là được.

So với cái trước, trận bàn có hai khuyết điểm lớn nhất.

Đầu tiên, bị giới hạn về hình thể, không có thể kết hợp hoàn cảnh, uy lực so với đại trận bình thường yếu hơn không ít. Tối đa chỉ có năm, sáu phần uy lực.

Thứ hai, mỗi lần sử dụng, đều sẽ tạo thành tổn thương rất lớn đối với bản thân trận bàn. Bởi vậy, thứ này có hạn chế số lần. Nhiều thì ba, năm lần, ít thì một lần.

Đương nhiên, có khuyết điểm, ưu điểm lại lớn hơn nữa. Bằng không cũng không có khả năng khiến cho nhiều người như vậy đổ xô vào.

Ưu điểm lớn nhất chính là không cần phải hiểu trận pháp, có thể sử dụng. Thứ hai lại là thuận tiện mang theo, tốc độ kích hoạt nhanh. Gặp phải nguy hiểm, chân khí rót vào lại có thể sử dụng, cực kỳ thuận tiện.

Trong phòng, lão già dáng vẻ sáu mươi tuổi, mặt sạch không râu, bàn tay lớn. Một bàn tay cầm đao khắc không lớn, cẩn thận khắc.

Trận bàn phức tạp, cần phải khắc một trận pháp lớn như vậy, ở trên một vòng tròn lớn chừng bàn tay, độ khó to lớn, có thể tưởng tượng được. Chỉ cần sai một bước, thậm chí một điểm chi tiết, lại vô cùng có khả năng dẫn đến cả trận đều thất bại.

Bởi vậy, thứ này giống như luyện đan, mặc dù là trận pháp sư cấp tứ tinh, cũng không phải nói khắc là khắc. Mỗi khi tạo ra một cái, đều cần tiêu hao tâm thần cực lớn.

- Lão sư, Tái các chủ tới!

Đi vào gian phòng, người thanh niên khom người.

Buông đao khắc, lão già ngẩng đầu lên, nhìn về phía bạn lâu năm, mỉm cười:

- Luôn luôn là ta tìm ngươi. Ngọn gió nào thổi ngươi tới vậy?

- Lần này qua, thật sự có chuyện phải làm phiền Trịnh hội trưởng!

Tái các chủ gật đầu, giới thiệu:

- Vị Trương sư này, muốn mua trận bàn. Ta suy đi nghĩ lại, những thứ kia của ngươi rất đáng tin, lại dẫn theo qua!

- Trương sư?

Lão già trịnh hội trưởng đứng dậy, nhìn về phía Trương Huyền, lộ ra một tia nghi ngờ.

Vị bạn lâu năm này tính tình thế nào, hắn biết rất rõ ràng, kiêu ngạo ngang tàng. Cho dù ở cùng mình, cũng vô cùng tùy ý. Nhưng thời điểm giới thiệu người thanh niên này, giọng nói lại thận trọng, thái độ kính cẩn, khiến cho hắn đầy kỳ quái.

Nhìn kỹ một chút, người thanh niên này cũng không có chỗ nào đặc biệt. Tuy rằng tu vi nhìn không thấu, nhưng nhất cử nhất động, còn không có dung nhập tự nhiên, hiển nhiên còn chưa có đột phá Hóa Phàm.

Một tiểu tử ngay cả Hóa Phàm cảnh cũng chưa tới, khiến cho bạn lâu năm cung kính?

- Không biết Trương sư nghĩ muốn loại hình trận bàn nào? Khốn trận, Sát trận, Huyễn trận... Ta đều khắc một ít!

Trong lòng Trịnh hội trưởng kỳ quái, nhưng lần đầu tiên gặp mặt, không có tiện hỏi nhiều, nhìn qua.

- Ta muốn một... Tụ Linh trận!

Trương Huyền nói.

- Tụ Linh trận?

Trịnh hội trưởng sửng sốt:

- Thứ này... không có trận bàn. Cơ bản đều bố trí cố định ở một nơi là được...

Tụ Linh trận, phần lớn dùng để tu luyện, thông thường đều là một ít thế lực lớn bố trí ở nơi cố định, tập trung lại linh khí, bồi dưỡng nhân tài. Mà trận bàn, bình thường là mang theo bên người, dùng để công phòng.

Cho nên, có rất ít người khắc Tụ Linh trận thành trận bàn. Cho dù là hắn, cũng chưa làm qua.

Thật ra không chỉ Trịnh hội trưởng nghi ngờ, Tái các chủ cũng thoáng sửng sốt một chút.

Vốn tưởng rằng Trương sư muốn mua trận pháp, là để chuẩn bị tiến vào mộ của vu hồn. Hiện tại xem ra, chỉ sợ không phải. Nếu không cần Tụ Linh trận làm gì? Chẳng lẽ ném vào, tập trung lại linh hồn, thu thập vu hồn sư?

- Không có?

Trương Huyền nhướng mày.

- Đúng vậy, ta chưa bao giờ từng khắc qua. Chỉ có điều, nếu như ngươi thật sự cần, thật ra có thể khắc một cái. Chỉ có điều, có thể phải tốn không ít thời gian!

Trịnh hội trưởng có chút do dự, nói.

Tụ Linh trận tập trung lại linh khí, cần phải nhận linh khí kích động và trùng kích. Hắn chưa bao giờ thử qua, không dám cam đoan có thể thành công hay không.

- Đại khái cần thời gian bao lâu?

Trương Huyền hỏi.

- Cái này... Ta chưa bao giờ khắc qua. Cần một ít thời gian nắm giữ. Chậm thì một tháng, nhanh thì... nửa tháng!

Trịnh hội trưởng nói.

- Nửa tháng?


Trương Huyền lắc đầu.


Quá lâu.


Đã hẹn cùng với Lạc Trúc ngày mai lại xuất phát đi mộ của Vu hồn. Trước đó, cần đột phá Hóa Phàm nhất trọng. Thật sự chờ trận pháp của hắn, nửa tháng, cái gì cũng muộn.


- Thế nào? Ngươi nói này là không tin vào năng lực của lão phu sao?


Thấy hắn lắc đầu, sắc mặt Trịnh hội trưởng trầm xuống.


Tới mua Trận bàn… Tụ Linh trận. Ngươi đối với trận pháp có hiểu hay không? Nếu không phải nể mặt bạn lâu năm, hắn tuyệt đối sẽ nghĩ người này cố ý tới quấy rối, cho người đuổi ra ngoài.


Lại như vậy, còn lắc đầu đối với mình?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK