Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đả kích... Tán loạn? Có ý tứ gì?

Kê Nham, Đàm Thanh đều sững sờ, từng cái ngẩn người.

Nếu như đối phương nói, không tìm được môn hộ, không đi qua bia đá có chứa ba chữ Khâu Ngô Cung, hoặc chưa đi vào trong đó, bọn hắn có thể lý giải, nhưng bị đả kích tán loạn...

Như thế nào cảm giác quá thâm ảo, hoàn toàn nghe không hiểu nhỉ?

Có thể phiền toái ngươi nói rõ ràng một chút hay không?

- Ngươi nói đi...

Thấy vẻ mặt hai người hiếu kỳ, sắc mặt Ngô sư đỏ bừng, không biết mở miệng như thế nào, đành phải quay đầu nhìn về phía Hàn Hội trưởng.

Hắn không phải Danh Sư, do hắn nói, hiệu quả sẽ tốt hơn.

- Được rồi, kỳ thật là như thế này...

Cười khổ một tiếng, Hàn Hội trưởng chuẩn bị từ ngữ, nói ngọn nguồn sự tình một lần.

- Ngươi nói... Trương sư nhìn ra chưởng pháp của Cổ Thánh thiếu sót? Không chỉ tu luyện thành công, còn thuận tiện sửa lại?

- Còn muốn thu Cổ Thánh... Làm đồ đệ?

Hai đại Phó viện trưởng trợn mắt há hốc mồm, thiếu chút nữa thổ huyết ngất đi.

Đây là nghe chuyện cổ tích a?

Trên thế giới còn có Danh Sư ngưu bức như vậy?

Đây chính là Khâu Ngô Cổ Thánh... Phàm nghe qua tên, đều coi là “Thần” cúng bái, nhìn thấy không dám nói chuyện lớn tiếng, gia hỏa này thì ngược lại... mở miệng thu đồ đệ... Ngươi là không có thu qua đồ đệ, hay lá gan mập đến cảnh giới nhất định rồi hả?

- Khục khục... Ta chỉ là nói sự thật, không nghĩ tới Khâu Ngô Cổ Thánh yếu ớt như vậy, nhịn không được đả kích, ai, xem ra tâm cảnh cần ma luyện a...

Thấy ánh mắt hai người nhìn tới, Trương Huyền cảm khái.

Xuất hiện loại tình huống này, hắn cũng không muốn.

Đây không phải là không có biện pháp sao...

- Yếu ớt...

- Ma luyện?

Hai người đồng thời im lặng.

Một trong mấy Cổ Thánh nổi danh Danh Sư Đường, tùy tùng của Vạn Thế Chi Sư... Ngươi một vãn bối ở mấy vạn năm sau, muốn thu người ta làm đồ đệ, đối phương không có tức chết đã không tệ rồi, còn muốn đả kích như thế?

Chưởng pháp người ta tự nghĩ ra, vẫn lấy làm kiêu ngạo, ngay tại chỗ sửa đổi, mấu chốt còn uy lực đại tăng... Đối phương có thể kiên trì nói dứt lời, đã rất không tệ rồi.

- Không có được truyền thừa... xem ra chúng ta là thật không ra được...

Một lát sau, Kê Nham cười khổ lắc đầu.

Tới bảo sơn mà tay không trở về, Danh Sư hố người như vậy, đến cùng làm sao lăn lộn thành Học Viện viện trưởng a?

Bọn hắn thật có chút vì tương lai của Hồng Viễn học viện mà lo lắng.

Bất quá, không được truyền thừa, liền không phá giải được không gian phong ấn, ra không được, lo lắng cũng không có tác dụng.

Vốn đang chờ mong người đạt được tin tức của bọn hắn, có thể cứu bọn hắn, hiện tại xem ra... Suy nghĩ nhiều.

- Phong Thánh Các đến cùng là địa phương nào? Cùng Phong Thánh đài có liên hệ gì sao?

Không để ý tới thái độ của mọi người, Trương Huyền nhìn lại.

Phong Thánh Các, Phong Thánh đài, tên gần như thế, đều có quan hệ tới Khổng Sư, muốn nói không có liên hệ, hắn cũng không tin.

- Hai cái này hoàn toàn chính xác có liên hệ, nếu như đoán không sai...

Thấy hắn hỏi thăm, Kê Nham đành phải trả lời, vừa mới mở miệng, mọi người liền cảm thấy mặt đất lắc lư kịch liệt, như động đất, tựa hồ toàn bộ kiến trúc tùy thời sẽ sụp đổ.

- Làm sao vậy?

Đồng tử đám người Ngô sư co rụt lại.

- Thứ này mỗi ngày đều không có quy luật, hôm nay đã bắt đầu... Đi, ta mang bọn ngươi đi gặp Chương Dẫn Khâu, bất quá, sớm nhắc nhở một câu, chúng ta chỉ có một nén hương thời gian, nhất định phải trong đoạn thời gian này trở về, nếu không, sẽ giống như lúc trước, khó có thể đào tẩu...

Kê Nham tựa hồ đối với loại lắc lư này tập mãi thành thói quen, dừng lại một chút, cắn răng nói.

- Đi gặp Chương Dẫn Khâu?

Tất cả mọi người sửng sốt một chút, sau đó nhẹ gật đầu:

- Tốt!

- Đi!

Không nói thêm lời, Kê Nham đi ra ngoài, bởi vì Đàm Thanh không có tay chân, có nhiều chỗ không cách nào phi hành, hành động tương đối phiền toái, nên ở lại.

Vượt qua rất nhiều trận pháp cạm bẫy ở bên ngoài gian phòng, mọi người một đường đi lên, không lâu sau đi tới một kiến trúc mới, lúc này mới phát hiện, kiến trúc này giống như lầu các, nhưng nóc phòng lại bằng, trung tâm là một đài tròn không lớn, đang tản ra tia sáng chói mắt.

Vừa rồi chấn động, đúng là đài tròn này kích phát ra.

- Đây là...


Trương Huyền sững sờ.


Thứ này cùng lúc trước ở Phong Thánh đài, sau khi phá hư tâm đắc xuất hiện đài tròn, giống như đúc a.


Lúc trước chỉ ra chỗ sai lầm trong tâm đắc của Khổng Sư, bia đá nổ tung, đài tròn từ trong vách đá xuất hiện, đi vào phía trên, hắn cùng Lạc Nhược Hi được Truyền Tống đến một không gian gấp.


Lúc ấy, vẫn cho rằng cái đài tròn kia, chính là chỗ Khổng Sư ngồi lúc Phong Thánh, chứng kiến cái này, đột nhiên phát hiện có khả năng không phải.


- Đúng vậy, đây là lúc trước khi Khổng Sư Phong Thánh, lưu lại Phong Thánh đài, cái phía ngoài kia, bất quá là phục chế phẩm mà thôi...


Nhìn ra nghi ngờ của hắn, Kê Nham nhẹ gật đầu.


- Phong Thánh đài chính thức?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK