- Ngươi...
Nhìn thấy một chưởng này, Mạnh Phồn Tinh giống như cảm thấy thiên địa theo lòng bàn tay của đối phương nghiền ép đến, chung quanh bị triệt để bao vây, muốn chạy trốn cũng làm không được.
Trong nháy mắt, hô hấp gấp rút, cả người kìm nén đến sắc mặt đỏ lên. Còn chưa tới trước mặt, bàn tay của Trương Huyền bỗng nhiên thu lại.
Một công một thu, tốc độ cực nhanh, ngoại nhân nhìn tới tựa như là giả chiêu, không có bất kỳ kỹ xảo gì đáng nói.
Bất quá một chiêu như thế, Mạnh Phồn Tinh lại giống như bị đánh trúng, trong đầu trở nên trống rỗng, tư duy không còn, thân thể nhoáng một cái, giống như uống say té ngã trên đất…. ngất đi.
- Cái này...
- Xảy ra chuyện gì? Ta không có cảm nhận được chân khí không ổn định, sao Mạnh Phồn Tinh lại choáng?
- Ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ thấy Trương Huyền giơ một chưởng...
Mọi người dưới đài mắt lớn trừng mắt nhỏ, không rõ ràng cho lắm.
Vừa rồi Trương Huyền bàn tay, lắc lư liên tục, nhìn không ra cuốn hút, cũng nhìn không ra bất luận chân khí không ổn định gì, nhưng công kích như vậy, Mạnh Phồn Tinh trốn cũng không có trốn, trực tiếp té xỉu...
Đến cùng xảy ra chuyện gì? Coi như trong bọn họ không thiếu Danh Sư thất tinh, cũng không hiểu ra sao.
- Chưởng lực thật lợi hại!
Không giống đám người không hiểu, con ngươi của Hạo Vũ trưởng lão co rụt lại.
Thân là cường giả Thánh Vực bát trọng, nhãn lực bất phàm, lập tức liền nhìn ra không đúng.
- Đánh ra một chưởng, thanh thế kinh người, thoạt nhìn là công kích vật lý, trên thực tế lại là tiến công trên linh hồn, cho đối phương một loại cảm giác không thể ngăn cản, dưới áp bức kịch liệt, tinh thần của đối thủ tụ tập tới cực điểm, lại đột nhiên huỷ bỏ loại áp bức này, rất dễ dàng để cho người ta xoay chuyển không kịp, hôn mê tại chỗ!
Hàn Trúc trưởng lão cũng nhẹ gật đầu, một bên giải thích một bên cực kỳ khó tin:
- Thật giống như người bình thường nhảy lầu, rất nhiều đều không phải là ngã chết, mà là ở trước khi rơi xuống đất, đã bị dọa chết tươi! Chưởng này cũng dùng thủ đoạn tương tự, không có chân khí xao động, không có khí tức ngang dọc, tiện tay vỗ liền ngất đi... Cái này cần rõ ràng lực lượng cùng thực lực của đối thủ, khống chế chính xác bao nhiêu mới có thể làm được?
Nói đơn giản, làm rất khó, xem như hắn, áp chế tu vi đến Nguyên Thần cảnh đỉnh phong, chỉ sợ cũng rất khó làm được.
- Đúng vậy, quả thực bất phàm, xem ra khảo hạch xông sơn môn không có sai lầm!
Hạo Vũ trưởng lão cũng nhẹ gật đầu.
Trước đó hắn còn hoài nghi, cảm thấy kẻ trước mắt này có phải vận may hay không, hiện tại xem ra, sơn môn khảo hạch không có vận may, đều là thực lực chân chính.
- Ta thua...
Mạnh Phồn Tinh tỉnh lại, vẻ mặt đỏ lên.
Không biết đối phương thi triển công kích gì, một chiêu liền bị đánh ngất xỉu, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy mất mặt.
- Không sao cả!
Trương Huyền cười cười.
- Ta tự nguyện tiếp nhận hình phạt...
Biết khiêu chiến thất bại, Mạnh Phồn Tinh cắn răng.
- Không cần, tất cả mọi người là học viên của Thánh Tử điện, lẫn nhau luận bàn rất bình thường, ta cũng là chiếm tiện nghi, để ngươi đè thấp tu vi, mới may mắn chiến thắng, ngươi thật muốn thi triển toàn lực, ta muốn vượt qua chỉ sợ cũng rất khó! Cho nên nghiêm ngặt nói, không thể tính toán là thua ta.
Trương Huyền cười cười.
Thứ tự của hắn là Khôi Thánh sửa chữa điểm số có được, đối phương không phục cũng rất bình thường, bởi vì cái này để đối phương nhận trừng phạt, hoàn toàn không cần thiết.
- Trương sư lòng dạ rộng lượng, khó trách có thể trở thành học viên lớp tinh anh, tại hạ tâm phục khẩu phục!
Mạnh Phồn Tinh ôm quyền, trong mắt tràn đầy bội phục.
Bị người khác nghi ngờ, còn có thể rộng lượng như vậy, phần lòng dạ này, là hắn không thể bằng.
- Khách khí!
Trương Huyền gật gật đầu, đang định đi xuống đài, một thanh âm vang lên lần nữa.
- Chậm đã... Ta không phục, cũng muốn thử thân thủ của Trương sư một chút!
Quay đầu nhìn lại, một người quen đi tới. Chính là Trương Khiêm trước đó bị một chưởng vỗ trên mặt đất!
- Cái tên này... Không nhìn ra thực lực của ta?
Không nghĩ tới hắn cũng muốn khiêu chiến, Trương Huyền nhịn không được sững sờ.
Nếu không có chiến đấu qua ngược lại cũng thôi, ngay cả một chưởng của mình cũng không có nhận lấy, bây giờ lại muốn xông tới lần nữa, chẳng lẽ cảm thấy lần trước sỉ nhục còn chưa đủ?
- Là Trương Khiêm... Lúc trước không phải hắn đã thua sao?
- Đúng vậy, ta cũng không hiểu, vì sao muốn đi lên... Chẳng lẽ cảm thấy không phục?
- Nếu không... Hắn có át chủ bài gì chưa thi triển?
- Xếp hạng thứ năm mươi mốt, danh ngạch bị đối phương dồn xuống, khẳng định là không phục!
...
Mọi người dưới đài biết hai người giao thủ qua, từng cái tràn đầy khó hiểu.
Ba ngày trước mới vừa bị đánh, ngay cả một chiêu cũng không tiếp được, hiện tại lại xông lên, chẳng lẽ cảm thấy bị đánh còn chưa đủ?
- Ngươi còn muốn so thực lực với ta?
Thấy hắn đi tới trước mặt, Trương Huyền đồng tình nhìn qua.
- Không sai! Bất quá, ngươi đã là học viên lớp tinh anh, lại thắng ta một lần, hẳn là sẽ không để cho ta đè thấp tu vi chứ!
Trương Khiêm khẽ nói.
- Ngươi có thể không cần đè thấp tu vi!
Trương Huyền gật đầu.
- Vậy là tốt rồi, bắt đầu đi...
Khóe miệng nâng lên, Trương Khiêm hừ lạnh một tiếng, lực lượng trong cơ thể bùng phát, khí tức xông thẳng lên trời.
- Nửa bước Lĩnh Vực cảnh? Khó trách...
Cảm nhận được lực lượng của đối phương, Trương Huyền sửng sốt một chút, hơi giật mình.
Khó trách thua một lần, còn dám đến tìm mình phiền phức, nguyên lai ba ngày qua tu vi tiến bộ, đã đạt đến nửa bước Lĩnh Vực cảnh!