Trong lịch sử chỉ có một người có tình huống như vậy, không cần nghĩ, nhất định là Khổng Sư.
Vù vù!
Cái ý nghĩ này vừa xuất hiện, liền cảm thấy trước mắt có một cỗ hấp lực cực lớn truyền đến, ý thức thoát ly nhục thân, sau một khắc đã xuất hiện ở trong thủy tinh.
Nhìn chung quanh một chút, phát hiện như cũ là không gian gấp, chỉ bất quá phạm vi không lớn, chỉ có hơn mười mét vuông, hơn nữa trống trải không có bất kỳ vật phẩm, trắng xoá, lộ ra cực kỳ thô ráp.
- Khổng Sư, ngươi như thế nào...
Nhìn lướt qua, lần nữa nhìn về phía vị trước mắt này, Trương Huyền nhíu mày, trong mắt tràn đầy kỳ quái.
Lần trước đi Phong Thánh đài, gặp qua Khổng Sư ý niệm, trẻ tuổi đẹp trai, làm cho người ta cảm giác như tắm gió xuân, như thế nào cái này... Trên mặt sưng đỏ, trường y dơ dáy bẩn thỉu, thoạt nhìn có chút chật vật... Giống như bị người đánh qua?
Đánh Khổng sư?
Nói giỡn, không nói trước thực lực không bằng, coi như thật có thể đánh, cũng không ai dám động thủ a.
- Đoán chừng là vừa mới Phong Thánh kết thúc, liền giữ lại ý niệm...
Trong lòng khẽ động, âm thầm phỏng đoán.
Hắn vừa kết thúc Phong Thánh, trải qua Thể Kiếp, tuy đã khôi phục, nhưng trên quần áo có vết máu, là trong thời gian ngắn tẩy trừ không hết, giống như đối phương, cực kỳ chật vật, thậm chí còn hơn.
Trước mắt Khổng Sư cũng hẳn là như vậy, dù chỉ là một đoạn ý niệm, cũng thoạt nhìn không có sạch sẽ, chỉnh tề.
Để cho hậu bối biết rõ Phong Thánh tàn khốc.
- Ta ở chỗ này thời gian không nhiều lắm...
Khoát tay áo, Khổng Sư cũng không giải thích, mà vẻ mặt ngưng trọng.
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
- Nếu như không nhìn lầm, trên người của ngươi cũng có Tiên Thiên Thai Độc?
Ánh mắt của Khổng Sư như điện.
- Vâng!
Nghe hắn nhắc tới chuyện này, Trương Huyền kích động ánh mắt sáng lên, vội vàng nhìn qua:
- Làm sao mới có thể giải quyết? Còn cầu Khổng Sư từ bi, chỉ điểm phương hướng...
Lần trước hắn vừa định hỏi, kết quả gia hỏa này nói câu “đạo ta không cô” liền biến mất, hiện tại chủ động nói ra, hẳn là có thể tìm được phương pháp giải quyết.
Chỉ cần có thể giải quyết chuyện này, chẳng khác nào xóa đi một cọc tâm sự, sẽ không vô duyên vô cớ lo lắng.
- Cái này một lát nữa hãy nói...
Lắc đầu, Khổng Sư nhìn qua:
- Ngươi có thể thành công Phong Thánh, nói rõ ta và ngươi gặp gỡ là giống nhau, về sau nhất định sẽ gặp được phiền toái cực lớn. Ta cho ngươi một lời khuyên, muốn đi xa hơn, muốn đào thoát vận mệnh, cần phải đi ra con đường thuộc về mình, một mực kế thừa trí tuệ tiền nhân, tuy có thể tiến bộ nhanh hơn, nhưng đồng dạng sẽ ảnh hưởng phương hướng cùng động lực tiến lên của ngươi!
- Đi con đường của mình?
Không nghĩ tới hắn không nói sự tình Tiên Thiên Thai Độc, mà trước tiên nói một câu không hiểu thấu như vậy, Trương Huyền kinh ngạc.
- Không sai!
Khổng Sư nhẹ gật đầu, nói tiếp:
- Ta có một bộ Xuân Thu Đại Điển, ngươi hẳn là nghe nói qua?
Trương Huyền đáp một tiếng.
Xuân Thu Đại Điển nghe nói là Pháp bảo vô song của Khổng Sư, năm đó chỉ bằng cái này, trấn áp Dị Linh tộc không cách nào phản kháng, chỉ bất quá, thứ này sớm đã theo Khổng Sư biến mất mà mất đi tung tích, rút cuộc tìm không tới.
- Xuân Thu Đại Điển, quan hệ vận mệnh của Nhân tộc, nếu như ngươi giống như ta, thì có thể khu động, ngàn vạn lần đừng để nó rơi xuống trong tay người khác, nhớ lấy nhớ lấy! Mặt khác, nhất định phải đề phòng...
Ngữ khí cấp tốc, tựa hồ có việc cấp bách cần hoàn thành, bàn tay Khổng Sư chậm rãi nâng lên, còn chưa nói xong, Trương Huyền chợt nghe bên tai có thanh âm lo lắng vang lên:
- Trương Huyền, ngươi không sao chứ?
Thân thể chấn động, tinh thần trở về nhục thân, mở mắt nhìn lại, chỉ thấy Lạc Nhược Hi chẳng biết lúc nào đã đi tới trước mặt, trong đôi mắt mang theo lo lắng.
Hẳn là nàng thấy mình ý thức ly thể, sợ xuất hiện biến cố, lúc này mới chạy tới.
- Ta không sao...
Nắm bàn tay nữ hài, Trương Huyền cười cười.
Vừa rồi đối phương bảo hộ hắn cùng với Thiên Diệp Vương chiến đấu, hắn đã biết được, dù nàng thực lực mạnh, thân phận không rõ, nhưng coi như khó hơn nữa, cũng tuyệt không buông tha.
- Không có việc gì là tốt rồi...
Nữ hài nhẹ nhàng thở ra, cười cười.
- Ngươi chờ một chút, ta nhìn lại thứ này một chút...
Trương Huyền lần nữa nhìn lại thủy tinh, một lát sau tràn đầy bất đắc dĩ.
Khổng Sư ý niệm dĩ nhiên biến mất, lại tìm không được tung tích, tình cảnh lúc trước giống như nằm mơ, vô luận như thế nào cũng khôi phục không được nữa.
- Khổng Sư sáng lập chức nghiệp Danh Sư, được nhiều Danh Sư cung phụng cùng sùng bái như vậy, còn tưởng rằng làm việc có thể ổn trọng một chút... Không nghĩ tới, giống như phân thân của mình, không đáng tin cậy...
Gãi gãi đầu, Trương Huyền có chút bất đắc dĩ, cũng có chút phát điên.
Hắn chỉ là muốn hỏi sự tình Tiên Thiên Thai Độc, kết quả, gặp qua ý niệm của đối phương hai lần, nói nhảm không ít, nhưng sự tình hữu dụng một chút cũng không nói... Ngẫm lại liền làm người phiền muộn.
Cho cái lời khuyên, nói Xuân Thu Đại Điển gì đó... Thứ này, ta cũng không biết ở nơi nào, đề phòng cái gì?
Ngươi xem Khâu Ngô Cổ Thánh, tuy bị đả kích, thế nhưng mà cũng nói xong, thời gian thật dài...
Đường đường Vạn Thế Chi Sư, không khỏi quá yếu đi.
- Thời điểm lưu lại ý niệm, Khổng Sư mới vừa Phong Thánh thành công, thực lực xa không bằng Khâu Ngô Cổ Thánh, nhưng kiên trì thời gian ngắn như vậy... cũng quá hố người!
Lắc đầu, sắc mặt khó coi.
Thật vất vả có cơ hội gặp được Khổng Sư lần nữa, có thể hỏi thăm Độc sự tình Tiên Thiên Thai, kết quả, lần nữa bởi vì Khổng Sư lưu lại thời gian quá ngắn mà bỏ lỡ...
- Được rồi...