Phiền muộn mãnh liệt, khiến cho hắn sắp muốn nôn ra máu.
Ngươi là cố ý muốn đánh vào mặt ta đúng không?
Tốt lắm!
Nếu ngươi không cho mặt mũi như vậy, cũng đừng trách ta không khách khí...
Trong lòng hắn hừ lạnh, cắn răng nhìn lại:
- Lấy thành tích ngươi thông qua năm cửa ải, sát hạch danh sư nhị tinh quả thật có tư cách. Chỉ có điều... muốn tham gia sát hạch, đầu tiên phải có đầy đủ tư cách. Mấy thứ này ngươi có sao?
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng hắn cũng biết, người trước mắt này, quả thật có bản lĩnh sát hạch danh sư nhị tinh.
Nhưng có những bản lĩnh này chưa hẳn đã hữu dụng.
Bởi vì muốn sát hạch nhị tinh, phải có một chút điều kiện tiên quyết.
Thứ này không đạt được, cho dù muốn thi, cũng không đủ tư cách.
- Sao?
Trương Huyền nhìn qua.
- Sát hạch danh sư nhị tinh, giống như danh sư nhất tinh, cũng có yêu cầu đối chức nghiệp trợ giúp, thậm chí càng cao hơn. Quy định phải có chí ít hai chức nghiệp trợ giúp, đồng thời tất cả đạt được tiêu chuẩn nhị tinh!
Mạc Hoằng Nhất lộ ra vẻ tự hào:
- Tại hạ bất tài, là luyện đan sư nhị tinh, trận pháp sư nhị tinh cùng với luyện khí sư nhị tinh, trên chức nghiệp hoàn toàn phù hợp! Xin hỏi, chức nghiệp trợ giúp của ngươi cũng đủ sao?
Nói đến đây, hắn quay đầu lại nhìn qua, chắp hai tay ở sau lưng:
- Chỉ có một luyện đan sư nhất tinh, chỉ sợ cũng không đủ để sát hạch danh sư nhị tinh!
- Chức nghiệp trợ giúp phải đạt được nhị tinh? Còn cần có hai môn?
Trương Huyền sửng sốt, không nghĩ tới còn có quy định giống như vậy.
Trước đó Lưu sư hình như cũng đã nói, chỉ là không nói rõ, hắn cũng không để ý tới mà thôi.
- Không sai! Nếu như không có những chức nghiệp trợ giúp này, vẫn mong rời khỏi đây...
Nếu đã cạnh tranh đao sáng thương sáng, cũng không cần thiết lưu mặt mũi cho đối phương. Mạc Hoằng Nhất hừ một tiếng, đang muốn nói tiếp, đã thấy thiếu niên ở trước mắt có chút do dự, cổ tay lật một lần. Một huy hiệu xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
- Đây là huy hiệu thi họa sư nhị tinh. Vốn có thi tam tinh, nhưng bọn họ không có đồ, nói phải đợi mười ngày, lại miễn cướng đưa cho ta một cái nhị tinh. Không nghĩ tới còn thật sự dùng tới!
- Thi họa sư nhị tinh?
- Miễn cưỡng?
Mọi người lại nôn ra máu.
khuôn mặt Mạc Hoằng Nhất càng vặn vẹo.
Vừa nói xong đối phương chỉ có một huy hiệu luyện đan sư nhất tinh, không có tư cách sát hạch, đối phương liền lấy ra một nhị tinh. Có cần nhanh như vậy hay không? Có cần đánh vào mặt như vậy hay không?
- Còn chức nghiệp thứ hai thì? Vậy còn có một...
Lấy ra huy hiệu thi họa sư, cổ tay Trương Huyền lại lật một cái. Lại một cái huy hiệu xuất hiện. Chính là huy hiệu thuần thú sư nhị tinh ban đầu sát hạch ở Thú Đường.
Hai cái huy hiệu nhị tinh lớn, lập lòe tỏa ánh sáng, soi sáng hai mắt.
- Thật sự có hai chức nghiệp nhị tinh?
- Thi họa sư nhị tinh, thuần thú sư nhị tinh... còn nắm giữ thuật luyện đan lợi hại như vậy...
- Mạc sư sợ rằng có hơi khó...
...
Thấy Mạc Hoằng Nhất nghi ngờ chức nghiệp của đối phương không đủ, đối phương liền lấy ra đủ huy hiệu, mọi người đồng loạt nhìn về phía vị đệ nhất thiên tài này.
Muốn xem thử hắn cuối cùng sẽ nói như thế nào.
Thấy ánh mắt của mọi người, sắc mặt Mạc Hoằng Nhất nhăn nhó. Đã đâm lao phải theo lao, hắn cũng lại không quan tâm tới cái gì nữa, cắn răng.
- Cho dù chức nghiệp của ngươi cũng đủ, muốn được sát hạch danh sư nhị tinh, đầu tiên phải có thực lực Tông Sư cảnh. Thực lực không đủ, cũng không có tư cách!
Sát hạch danh sư nhị tinh, cũng có yêu cầu về tu vi.
Không đạt được Tông Sư cảnh, là không được.
Cái đó giống như sát hạch danh sư nhất tinh, không đạt được Thông Huyền cảnh, không đủ tư chất sát hạch.
Nghe hắn nói như thế, mọi người lại nhìn về phía Trương Huyền.
Chân khí thiên đạo của Trương Huyền tinh thuần, không dùng tới tu vi, người ngoài căn bản không nhìn ra thực lực cụ thể.
Nhưng hắn có thể dễ dàng đánh bại khôi lỗi Tông Sư cảnh trong đường không sai, khiến cho mọi người đầy hiếu kỳ, muốn biết cuối cùng hắn đạt tới thực lực gì.
- Tông Sư cảnh... Ta thực sự không đạt được. Ta hiện tại chỉ là nửa bước Tông Sư!
Thấy sát hạch nhị tinh còn có yêu cầu trên phương diện tu vi, Trương Huyền có chút do dự. Thân thể thoáng lắc một cái, khí thế thể hiện ra không giữ lại chút nào.
Nửa bước Tông Sư!
- Nửa bước Tông Sư tuy rằng cách Tông Sư rất gần, còn chưa đủ tư cách...
- Đúng vậy, xem ra, hắn không có cách nào sát hạch danh sư nhị tinh...
- Tu vi nửa bước Tông Sư lại đánh bại khôi lỗi Tông Sư cảnh, đồng thời tìm ra ba mươi chỗ thiếu hụt... Thực lực như vậy, khiến cho người ta kinh hoàng!
...
Thấy hắn thể hiện ra tu vi chỉ có nửa bước Tông Sư, mọi người không nhịn được lắc đầu.
Sát hạch danh sư nhị tinh, chức nghiệp trợ giúp tu luyện, tu vi, là yêu cầu không thể thay đổi. Không đạt được thì không thể sát hạch. Đây là quy định chết của tổng hội, ai cũng không có cách nào thay đổi.
Nửa bước Tông Sư thoạt nhìn theo sát với Tông Sư, trên thực tế lại chênh lệch cực lớn. Vận khí tốt một hai năm lại có thể đột phá. Vận khí không tốt, bị vây khốn ba mươi, năm mươi năm, cũng không phải là vấn đề.
Không nói gì khác, mười lăm vị danh sư nhất tinh trong toàn bộ Thiên Vũ vương quốc (lại thêm Mạc Vũ, Trương Huyền), danh sư nhị tinh cũng chỉ có ba vị, đủ thấy độ khó.
- Không đạt được Tông Sư cảnh, sẽ không có tư cách sát hạch. Hay là thôi đi!
Thấy tu vi của hắn quả nhiên không đạt được Tông Sư cảnh, Mạc Hoằng Nhất thở phào nhẹ nhõm, bàn tay vẫy một cái.
- Cái này... đừng có gấp!
Thấy đối phương nhanh chóng đưa ra kết luận như vậy, Trương Huyền lắc đầu:
- Nếu sát hạch nhị tinh cần phải đạt Tông Sư cảnh, ngươi chờ một chút!
Nói xong hắn nhắm hai mắt lại.
Chờ một chút?
Mạc Hoằng Nhất cảm, thấy kỳ quái.
Chờ cái gì?
Ầm ầm!
Hắn còn không có kịp phản ứng, lại cảm nhận được khí tức trên người đối phương đột nhiên nâng cao, giống như con chim bay thẳng lên chín tầng trời.
Trương Huyền mở mắt ra lần nữa, mỉm cười:
- Được, đạt được Tông Sư.