Thời điểm đi Trương gia, giúp đối phương chống cự lôi kiếp, đối phương cũng nhờ hắn chém giết bản thân... Tốt giống như thân huynh đệ, làm sao ngắn ngủi một tháng không thấy, bộ dáng liền như thế?
Nếu không phải thực lực bạo tăng, tránh né nhanh, chỉ sợ sớm đã bị trọng thương!
- Chết đi cho ta!
Ầm ầm!
Không trả lời hắn, quát to một tiếng, thân ảnh của Lạc Huyền Thanh như tia chớp, thời gian nháy mắt xuất hiện ở trước mặt, một quyền nghiền ép tới.
Giờ phút này hắn có thực lực Động Hư cảnh, cũng đã triệt để củng cố, quyền phong gào thét, không gian bị áp súc giống như đĩa sắt, cứ thế mà đập tới.
- Ngươi điên rồi sao?
Không nghĩ tới tên này không nói hai lời liền động thủ, hơn nữa còn tuyệt chiêu độc ác như vậy, da đầu Trương Huyền nổ tung.
Vu Hồn cùng thân thể của hắn đến bây giờ vẫn không có triệt để dung hợp, nếu không phải sự tình Triệu Nhã chống đỡ, chỉ sợ sớm đã ngủ mê man.
Linh nhục không cân đối, để thực lực của hắn ngay cả một phần năm cũng không thi triển ra được, giờ phút này nhìn thấy công kích cuồng mãnh như vậy, biết ngăn cản không nổi, đành phải lóe lên tránh thoát.
Tạch tạch!
Vừa mới rời đi, địa phương vừa rồi lần nữa nổ đùng, không gian xuất hiện vết rách. Vốn đạt đến Thánh Vực bát trọng Động Hư cảnh, lại thêm huyết mạch Lạc gia lĩnh ngộ đối với không gian, sức chiến đấu của Lạc Huyền Thanh rất kinh người, Động Hư cảnh bát trọng đỉnh phong bình thường, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể chống lại.
Tê lạp!
Một chiêu không có đánh trúng, tiếp tục lao đến. Thân ảnh của hắn, giống như phá vỡ không gian, tốc độ so với Thiên Đạo thân pháp còn muốn nhanh hơn mấy phần, lần nữa đi tới trước mặt, không cho Trương Huyền cơ hội thở dốc.
- Lần này ta đi Trương gia, là thật có chuyện, không rảnh giúp ngươi giết người...
Còn tưởng rằng đối phương trách cứ hắn, không động thủ đối với mình, Trương Huyền một bên trốn tránh, một bên giải thích. Không nghe giải thích còn tốt, nghe xong, da đầu của Lạc Huyền Thanh nổ tung. Rõ ràng câu muội muội của ta đi, còn giả bộ như người không việc gì... Có xấu hổ hay không?
- Chết!
Gào lên một tiếng, song chưởng bỗng nhiên ép xuống.
Phốc!
Trương Huyền lập tức cảm thấy thân thể lâm vào một không gian bị áp súc, không thể động đậy.
Nếu như Vu Hồn cùng thân thể hắn hoàn mỹ phù hợp, dù giờ phút này chỉ có thực lực Nhập Hư cảnh đỉnh phong, cũng có thể nhẹ nhõm phá giải, nhưng bây giờ, trong đầu không ngừng chóng mặt, bất cứ lúc nào cũng sẽ từ giữa không trung rơi xuống, đừng nói phá giải, phòng ngự cũng làm không được.
Bành!
Bị một quyền đập ở ngực, sắc mặt trắng nhợt, Trương Huyền bay ngược, rơi ở trên mặt đất, đập ra một cái hố to.
- Đừng đánh ở chỗ này có được hay không... Ta cầu các ngươi, ta vừa mới sửa xong...
Nhìn lấy hai người chiến đấu, khí tức xao động bốn phía, Tô trưởng lão sắp khóc.
Phá hư vương này tới một lần, Trận Pháp sư công hội liền hư một lần... Còn có để cho người sống hay không?
Nếu bình thường tới khảo hạch thì cũng thôi đi, chạy tới nơi này đánh nhau, hơn nữa tàn nhẫn như vậy... công hội chúng ta đến cùng trêu ai ghẹo ai... Không để ý tới hắn la lên, sau khi đánh bay Trương Huyền, thân thể Lạc Huyền Thanh vặn một cái, lần nữa lao đến.
Thình thịch thình thịch bành!
Cánh tay trong nháy mắt giống như biến thành tám cái, vô số nắm đấm rơi xuống. Trương Huyền vốn bị thương, lại thêm linh nhục không dung hợp, trong đầu chóng mặt, căn bản trốn tránh không được, sắc mặt trắng nhợt, máu tươi phun ra.
- Ngươi... Ngươi đến cùng nổi điên cái gì!
Vận chuyển chân khí, nhanh chóng khôi phục thương thế, Trương Huyền cũng nhịn không được nữa. Đến cùng chạm dây thần kinh nào? Trước khi đi còn rất tốt, làm sao gặp lại giống như bệnh tâm thần, điên cuồng tấn công, một lời giải thích cũng không có?
- Nổi điên?
Hai mắt Lạc Huyền thấu hồng, đi tới trước mặt đạp một cước.