Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Khảo hạch xông sơn môn, chỉ có thể biểu hiện ra thiên phú cùng năng lực của mình, không cho phép sử dụng vũ khí, hoặc mượn dùng phù văn pháp bảo, một khi có người gian lận, thành tích hết hiệu lực! Mặt khác, không cho phép tự giết lẫn nhau, kẻ vô cớ giết người, bất kể thành tích cao bao nhiêu, đều trực tiếp hủy bỏ tư cách!

Thanh âm của Hạo Vũ trưởng lão vang lên lần nữa.

- Vâng!

Trên quảng trường, đám người đồng thời gật đầu.

Khảo hạch, quý ở cạnh tranh công bằng, dựa vào pháp bảo, coi như hoàn thành, cũng sẽ không tính toán thành tích. Nếu không, người người đều mang pháp bảo khảo hạch, Thánh Tử điện cũng không phải nơi tập trung thiên tài, mà là nơi bảo vật tụ tập.

- Chư vị lưu lại ấn ký linh hồn trên cánh cửa này, Khảo Hạch Ngọc Bia sẽ tự động cho thấy tên cùng lai lịch của các ngươi, thuận tiện cho chúng ta tiến hành khảo hạch cùng sàng chọn!

Hạo Vũ trưởng lão nói tiếp.

Mọi người gật đầu, mỗi người thi triển bí pháp, lưu lại ấn ký linh hồn.

- Lên đường đi! Xông sơn môn, trong vòng ba ngày, chúc các ngươi may mắn!

Hạo Vũ trưởng lão vung tay lên.

- Vâng!

Đám người nhiệt huyết sôi trào, từng cái tuôn ra khí tức, đồng loạt đi đến cửa.

- Nếu là truyền tống trận, chúng ta chưa hẳn có thể chung một chỗ, có thể thông qua hay không, chỉ có thể dựa vào mình...

Thấy người đi vào càng tới càng nhiều, sắp đến bên mình, Trương Huyền quay đầu nhìn về phía Trương Cửu Tiêu.

- Trương sư yên tâm, ta sẽ cố gắng lớn nhất!

Trương Cửu Tiêu gật đầu.

Đổi lại trước kia, có thể thông qua hay không, thật không có nửa phần nắm chắc, mà bây giờ, hắn có tự tin không nhỏ.

Trong khoảng thời gian này đi theo Trương Huyền học tập, không chỉ thực lực tiến bộ cực nhanh, lý giải với chiến đấu cũng có biến hóa nghiêng trời lệch đất, trọng yếu nhất là, lĩnh ngộ nửa bước kiếm đạo chân giải, cùng cấp bậc có thể nói vô địch, xung kích năm trăm người đứng đầu, đã có hi vọng rất lớn!

- Hành sự cẩn thận!

Thấy hắn có tự tin, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.

- Trương sư, gặp lại ở trong Thánh Tử điện!

Giao phó Trương Cửu Tiêu xong, chỉ thấy đám người Trần Nhạc Dao ôm quyền.

- Ừm!

Trương Huyền gật đầu.

Đám người Băng Nguyên cung đi đến cửa. Ở các nàng xem ra, vị trước mắt này, có thể tuỳ tiện đánh bại Trương Khiêm, thông qua khảo hạch tất nhiên không khó, chỉ nhìn phát huy ra sao, có thể đi vào lớp tinh anh hay không.

- Đi thôi!

Lại đợi một hồi, nương theo Triệu Hưng Mặc la lên một tiếng, hơn ba mươi người của tám đại đế quốc đồng loạt đi vào, Trương Huyền theo sát ở phía sau, giống như tiếp xúc cái gì đó, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng không gian nồng đậm bọc hắn lại, thân ảnh chợt lóe, biến mất khỏi tại chỗ.

Thấy hắn rời khỏi, Trương Khiêm híp mắt lại, hàm răng cắn chặt:

- Lớp tinh anh, ta nhất định sẽ đi vào!

Nói xong theo sát ở phía sau đi vào. Thời gian không dài, hơn vạn thiên tài khảo hạch ở trên quảng trường đã đi vào toàn bộ, chỉ còn lại có các tiếp dẫn sứ giả.

- Đi Thành Tích điện đi...

Triệu Hưng Mặc theo sát các tiếp dẫn sứ giả khác, nhanh chóng bay về phía Thánh Tử điện, rất nhanh thì tới một cung điện to lớn.

Trong phòng, một ngọc bia màu nâu xanh đứng sừng sững ở trung tâm, tản mát ra khí tức tuyên cổ xa xăm. Vừa nhìn liền rõ không biết đã tồn tại bao nhiêu năm.

Mặt ngoài ngọc bia lấp lánh ra ánh sáng ôn nhuận, chiếu rọi bốn phương, đám người đứng ở trước mặt, đồng loạt nhìn lên, hy vọng có thể từ đó tìm ra tên đối tượng mà mình tiếp đón.

- Thời gian còn sớm, mọi người không cần phải gấp...

Thấy bộ dáng của bọn họ, Hạo Vũ trưởng lão cười cười.

Khảo hạch có ba ngày, hiện tại đến nhìn ngọc bia, quả thực có chút sớm, chân chính quyết ra thứ tự, nhanh nhất cũng phải ở sau hai ngày.

- Ừm!

Đám người gật đầu, tất cả đều khoanh chân ngồi xuống, đang muốn nghỉ ngơi một hồi, chỉ thấy cột đá lóe lên ánh sáng, mấy cái tên hiện ra.

- Đã có người có thành tích? Nhanh như vậy?

Con ngươi co rụt lại, đồng loạt nhìn lên.

- Phùng Tử Dật, một trăm hai mươi bảy!

- Trương Hủ, một trăm hai mươi mốt!

- Tưởng Tuyết Tồn, một trăm mười sáu!

- Viên Hải Thanh, một trăm lẻ chín!

- Bạch Thanh Huyền, một trăm lẻ ba!

...

- Hơn một trăm điểm? Lúc này mới bắt đầu bao lâu, đã cao như vậy?

Thấy rõ ràng tên cùng điểm số, mọi người xôn xao.

Mới bắt đầu không lâu, liền hơn một trăm điểm, có thể nói kinh khủng. Mấu chốt nhất là, một hai cái cao như vậy ngược lại cũng thôi, liên tục năm cái, đều hơn trăm, đã chấn kinh đám người nói không ra lời.

- Đánh bại một Thánh thú vượt qua tu vi bản thân một tiểu cấp, được 1 điểm, vượt qua hai tiểu bậc 5 điểm, ba cấp 25... Hơn một trăm điểm, đây là đã làm gì?


Yết hầu phát khô, Triệu Hưng Mặc cực kỳ khó tin.


Dựa theo tình huống trước kia, bia đá bắt đầu biểu hiện, tối đa tầm mười điểm, sau đó từ từ tăng thêm, vừa xuất hiện liền hơn một trăm điểm, hơn nữa còn một lần xuất hiện năm cái... Đến cùng xảy ra chuyện gì?


- Vị Phùng Tử Dật thành tích cao nhất kia tới từ đâu?


Nhịn không được nữa, nhìn về phía một Danh Dư ở bên cạnh.


- Hắn là người của tổng bộ Danh Sư đường! Nghe nói là thân truyền của một vị trưởng lão nào đó, tuổi còn trẻ, tu vi đã đạt đến Lĩnh Vực cảnh trung kỳ, có thể nói tài năng xuất chúng trong đám người.


Danh Sư kia biết rất kỹ càng, giải thích nói.


- Thân truyền của trưởng lão?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK