Vội vã nhìn qua, quả nhiên thấy tượng Khổng sư cũng đứng ở trước mặt một đám khách nhân, không ngừng giới thiệu bản thân... Yết hầu phát khô, trong mắt tràn đầy hoảng sợ:
- Hắn khải linh... tượng Khổng sư?
Trương Vô Trần cảm thấy sắp điên rồi.
Đây chính là Khổng sư, tồn tại người người kính ngưỡng, cho dù chỉ là tượng đá, cũng không dám làm càn, cái tên này lại trực tiếp khải linh...
- Còn có...
Vô Chân trưởng lão lần nữa chỉ về phía trước.
Ngay sau đó nhìn thấy tổ sư khai phái của Trương gia, cũng ngồi tại nguyên chỗ... Càng nói càng hưng phấn, nếu có nước bọt, đoán chừng cũng bay ra...
- Hồ đồ, quả thực hồ đồ!
Trương Vô Trần gào thét.
Tượng đứng sừng sững ở trên quảng trường, chỉ là hướng người biểu hiện ra Trương gia mạnh mẽ cùng công lao, hiện tại những tượng này kéo người kể chuyện... Dù nói là sự thật, nhưng nói ra cũng mất mặt ah!
Đây cũng không phải biểu hiện ra, mà là cưỡng ép giới thiệu!
Mấu chốt nhất là... Tượng Khổng sư... người ở Danh Sư đại lục, cái nào không biết, còn cần tự giới thiệu sao?
Vốn rất nhiều tiền bối của Trương gia, uy phong lẫm liệt, để cho người ta xem xong sự tích, đều vô cùng mơ màng, lần này tốt rồi, từng cái đều giống như in ra, bắt đầu thuyết thư... Uy nghiêm ở đâu? Phong thái ở đâu?
- Vừa đến làm sập trận pháp cùng kiến trúc, đi vào phòng khách khai linh nhiều tượng tiên tổ như vậy... Cái tên này không phải tới khiêu chiến, là tới quấy rối a!
Trương Vô Trần cảm thấy sắp tức điên.
Người khác khiêu chiến, đi vào Trương gia, giống như hành hương, tràn đầy căng thẳng cùng kích động, bởi vì bất kể có thể thắng hậu bối Trương gia hay không, đều đại biểu năng lực!
Vị này ngược lại tốt, không chỉ không khẩn trương, còn làm cho cả gia tộc gà bay chó chạy, ngay cả hắn cũng không khống chế được... Quá hố đi!
- Hắn tuyệt đối không phải, tuyệt đối không phải...
Trước mắt biến thành màu đen, không ngừng lắc đầu.
Người Trương gia, từ trước tới nay thận trọng, làm sao có thể làm ra loại sự tình này?
Cái tên này, nhất định không phải vị kia... Chỉ cần không phải, liền hảo hảo giáo huấn, cho hắn biết, Trương gia không thể tùy ý sỉ nhục...
- Phái người đi tìm Khải Linh sư trong tộc, để bọn hắn hủy linh tính của những tượng đá này đi...
Thở hổn hển mấy hơi, rốt cục khôi phục lại, Trương Vô Trần nói.
Linh tính có thể mở ra, tự nhiên cũng có thể hủy diệt, chỉ bất quá, tốt nhất là Khải Linh sư đi làm, nếu không, rất dễ dàng tạo thành tổn thương cho tượng đá.
Vô Chân trưởng lão nhẹ gật đầu, gọi tới một vị tộc nhân phân phó vài câu. Thời gian không dài, hai vị lão giả vội vã chạy tới.
- Tam trưởng lão, thất trưởng lão!
- Ngô trưởng lão, Mạc trưởng lão, làm phiền các ngươi...
Trương Vô Trần ôm quyền.
Thiên tài Trương gia sở dĩ đủ loại chức nghiệp đều cực kỳ tốt, chủ yếu nhất là trong tộc cung phụng không ít cường giả những nghề nghiệp khác, hai vị này, chính là Khải Linh sư cửu tinh, ở toàn bộ Khải Linh sư công hội, cũng tên tuổi lẫy lừng.
- Tam trưởng lão yên tâm, đây là việc nhỏ!
Ngô trưởng lão cười cười, vuốt râu, ánh mắt lộ ra tự tin nồng đậm:
- Ta sẽ hủy linh tính đi, để tượng đá ngoan ngoãn trở lại địa phương cũ!
- Ừm!
Tam trưởng lão nhẹ gật đầu.
Thực lực của hai vị này, dù hết sức yên tâm, vẫn muốn ở bên cạnh nhìn, dù sao những thứ này, đều là các thế hệ trước lưu lại, không có vật thay thế, một khi hủy hoại, liền khó mà phục chế.
- Trước cái này đi...
Nhìn một vòng, Ngô trưởng lão đi tới trước mặt tượng Trương Lăng Nhiên, nguyên thần từ mi tâm chui ra, thẳng tắp nhấn tới.
Hô!
Tượng đá đang thuyết thư, lập tức ngừng lại, không nhúc nhích, giống như linh tính bị hủy hoại.
- Tốt rồi...
Nguyên thần trở lại thân thể, Ngô trưởng lão nhẹ nhàng cười một tiếng.