Thánh Vực tứ trọng!
Vương giả thực lực như thế, ngụy trang thành nhân loại, xuất hiện ở nơi đây, nếu không ngăn cản, tất nhiên gây nên náo động thật lớn.
Diệt sạch Tĩnh Viễn Thành cũng có khả năng a!
Mấu chốt nhất là, coi như thực lực của hắn bây giờ tăng nhiều, tới đối chiến cũng lành ít dữ nhiều, mượn nhờ Khôi Lỗi, có thể chém giết, cũng nhất định gây ra động tĩnh thật lớn, vì lý do an toàn, lúc này mới dụ dỗ đối phương uống “rượu”.
Trong rượu ẩn tàng Thiên Đạo chân khí, tiến nhập thân thể hoàn toàn có thể ở một ý niệm biến thành kịch độc.
Tuy gia hỏa này thông minh, không uống rượu của hắn, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ đến, bình ngọc cùng bàn tay của hắn tiếp xúc, chẳng khác nào trúng chiêu.
Thiên Đạo chân khí tinh thuần đến cực điểm, bản thân thừa dịp bắt được bình rượu, quán thâu vài đạo, thần không biết quỷ không hay, coi như là dùng thần thức nhìn quét, đều không thể phát hiện.
Chủ yếu nhất là... Không nghĩ tới!
Độc Sư hạ độc càng lợi hại, cũng cần độc phấn, các loại cổ trùng… làm môi giới, chân khí ẩn chứa kịch độc... Đây là tuyệt không dám nghĩ.
- Ngươi... Cùng chết đi!
Thấy đối phương thừa nhận thản nhiên như thế, sắc mặt của Thủy Diệp Vương đỏ lên, gào thét một tiếng, bàn tay vỗ mặt đất, lăng không dựng lên, bắt qua Trương Huyền.
Thấy hắn còn muốn công kích, Trương Huyền cũng không nói nhảm:
- Xuống!
Ầm ầm!
Ngón tay chỉ về phía trước, Thủy Diệp Vương kêu thảm một tiếng, lần nữa từ không trung rơi xuống, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất, trên đầu ứa ra mồ hôi lạnh.
Thiên Đạo chân khí xâm nhập rất nhiều huyệt khiếu toàn thân, chỉ cần một ý niệm, thì có thể làm cho hắn trực tiếp toi mạng, độc tính to lớn, kịch độc cấp bảy cũng khó bằng được, coi như hắn thực lực mạnh mẽ, cũng không chịu nổi.
- Đây là độc gì?
Cũng ý thức được không phải bình thường, hàm răng của Thủy Diệp Vương cắn khanh khách, không thể tin được.
Vì nhiệm vụ lần này, hắn chuyên môn làm chuẩn bị, phục dụng rất nhiều đan dược giải độc, theo lý, độc dược thông thường đối với hắn không có bất cứ tác dụng gì.
Đối phương hạ độc lúc nào, không thấy được thì thôi, cụ thể là độc gì, cũng nhìn không ra, cái này có chút đáng sợ.
Chẳng lẽ, nhiệm vụ còn chưa bắt đầu, liền gặp một Độc Sư thất tinh?
Độc Điện ở Hồng Viễn Đế Quốc, Độc Sư lợi hại nhất, cũng không phải mới chỉ có lục tinh sao?
Không có trả lời câu hỏi của hắn, Trương Huyền đi tới trước mặt, ngón tay liên tục điểm, trong nháy mắt phong bế tu vi của đối phương.
Biết nhược điểm của đối phương, cộng thêm Thiên Đạo chân khí đã tiến nhập trong cơ thể, chế ngự cũng không phải quá khó khăn.
Phong ấn tu vi, năm ngón tay mở ra, đưa tay về phía trước, trong miệng Thủy Diệp Vương bay ra một viên dược hoàn không lớn, bên ngoài dùng giấy dầu bao bọc, thời điểm bình thường đặt ở trong miệng sẽ không có sự tình.
- Ngươi...
Chứng kiến đồ vật trong miệng mình bay ra, Thủy Diệp Vương biến sắc.
Không phải cái khác, đúng là dược vật vì phòng ngừa để lộ bí mật, dùng để tự sát.
Thứ này che giấu vô cùng tốt, trừ Vương giả Dị Linh Tộc chấp hành nhiệm vụ biết ra, cơ bản không người có thể biết, đối phương rút cuộc là người nào?
Không chỉ biết rõ tên của hắn, ngay cả loại cơ mật này cũng nhìn thấy tận mắt!
- Tốt rồi, như vậy có lẽ có thể hỏi ra vài thứ!
Hủy diệt kịch độc, Trương Huyền cười mỉm nhìn về phía Thủy Diệp Vương.
Kim Diệp Vương, Thanh Diệp Vương, sau khi bị hắn chế ngự, cũng bởi vì loại kịch độc này mà chết, hắn đã có chuẩn bị, tự nhiên sẽ không lại giẫm lên vết xe đổ.
- Nói đi, từ đâu tới đây, tới Tĩnh Viễn Thành muốn làm gì...
Hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, Trương Huyền hỏi.
- Muốn ta nói, nằm mơ!
Thủy Diệp Vương nghiến răng.
- Không nói? Đơn giản...
Nhấc mí mắt, ngón tay của Trương Huyền điểm ra, mấy đạo chân khí dọc theo huyệt đạo của đối phương, tiến vào trong cơ thể.
Xì xì xì xì...!
Chân khí vừa tiến vào trong cơ thể, Thủy Diệp Vương lập tức cảm giác như bị ngàn vạn độc trùng cắn xé, đau đớn thấu xương.
Nếu như chỉ là nhục thân, còn có thể tiếp nhận được, nhưng ngay cả Linh Hồn cũng có được uy áp mãnh liệt, tựa hồ tùy thời sẽ tan vỡ.
- Để cho ta khuất phục Nhân loại các ngươi, không có khả năng...
Cố nén đau đớn, hàm răng Thủy Diệp Vương cắn khanh khách rung động, đột nhiên bạo rống một tiếng, cả người như khí cầu bành trướng lên.
- Hả?
Chứng kiến bộ dáng của hắn, Trương Huyền biến sắc, vội vàng đi về phía trước, chân khí hùng hậu tuôn ra, đang định ngăn chặn lực lượng của đối phương, liền chứng kiến nhục thân của đối phương, mắt thường có thể thấy được khô quắt, ngay sau đó một hồn phách giống Thủy Diệp Vương như đúc, từ mi tâm đối phương bay ra.
- Vu Hồn?
Cảm nhận được khí tức của đối phương cường đại, Trương Huyền sững sờ, đồng tử co rụt lại:
- Không đúng, không phải Vu Hồn, mà là... Nguyên Thần!
Thánh Vực tứ trọng Nguyên Thần Cảnh, Thai Anh trong cơ thể ngưng tụ thành Nguyên Thần, có thể giống như Vu Hồn, rời đi nhục thân, độc lập tồn tại, một đêm vạn dặm, thậm chí còn có thể một ý niệm lấy thủ cấp người.
Nhục thân cùng tu vi của gia hỏa này bị bản thân dùng Thiên Đạo chân khí ngăn chặn, dưới tình thế cấp bách, lại có thể bỏ qua thân thể cùng tu vi, Nguyên Thần trực tiếp vọt ra.
Bất quá, còn không có đạt tới Thánh Vực ngũ trọng, Nguyên Thần cưỡng ép xuất hiện, rất khó còn sống không nói, còn sẽ để cho thân thể triệt để tử vong, không còn đường lui.
- Ta cùng với ngươi đồng quy vu tận...
Nguyên Thần rời đi nhục thân, Thủy Diệp Vương điên cuồng gào rú, lộ ra vẻ dữ tợn, lao đến Trương Huyền.
Tình huống hiện tại hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đã như vậy, muốn gia hỏa này, lôi kéo chung một chỗ xuống địa ngục!
Đối phương bất quá là Tòng Thánh, Linh Hồn bạc nhược yếu kém, chỉ cần Nguyên Thần nhảy vào trong cơ thể đối phương, có thể đơn giản xé rách!
Vù vù!
Còn không có kịp phản ứng, Nguyên Thần điên cuồng liền tiến vào mi tâm, thân thể Trương Huyền cứng đờ.
Thủy Diệp Vương điên cuồng, tiến nhập trong cơ thể, đang định thôn phệ hồn phách của đối phương, đột nhiên thấy được một Vu Hồn tựa như núi lớn.
- Ta muốn nuốt ngươi... Bà mẹ nó, đây là cái gì?
Đồng tử co rụt lại, toàn thân cứng ngắc.