Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hàn Băng linh dịch?

Trương Huyền cũng không nghĩ tới, đối phương nói xin lỗi còn muốn đưa đồ, sửng sốt một chút, nhìn lại bình ngọc.

Cái bình không lớn, để lộ ra khí tức băng hàn, tựa như lúc nào cũng sẽ đông cứng người, đồng thời tản mát ra linh khí hùng hậu, so với Tinh Nguyên thượng phẩm còn muốn nồng đậm hơn.

Mặc dù chưa nghe nói qua thứ này, nhưng chỉ nhìn một cái, liền biết cực kỳ trân quý, mượn nhờ linh khí trong đó, xung kích nửa bước Xuất Khiếu, thậm chí Xuất Khiếu cảnh cũng có khả năng!

- Vâng, mong Trương sư nhận lấy!

Trần Nhạc Dao vội nói.

Tu luyện công pháp đối phương sửa chữa, tương đương với có tình nghĩa bán sư, lại thêm đối phương là lão sư của thiếu cung chủ...

Trước đó, nếu không phải nàng cảm giác đối phương bắt chuyện là tán gái, ý định động thủ, sẽ không dẫn tới Trương Khiêm, gây ra nhiều phiền toái như vậy.

Cho nên, vô luận như thế nào cũng phải cẩn thận bù đắp, không thể sinh ra vết rách.

- Cái này...

Trương Huyền nháy mắt.

Mới vừa rồi Triệu Hưng Mặc nói nghiêm trọng như vậy, nào là xin lỗi, đền bù...

Sao vị nữ tử Băng Nguyên cung này dễ nói chuyện như vậy?

- Nếu như Trương sư không thu, chúng ta sợ rằng sẽ ăn ngủ không yên...

Thấy hắn chần chừ, Trần Nhạc Dao tưởng đối phương còn tức giận, vội vàng nói.

- Cái này... Tốt a, từ chối thì bất kính, ta liền không khách khí!

Nhìn thái độ của đối phương, thật không cầm, làm không cẩn thận sẽ mâu thuẫn, Trương Huyền có chút bất đắc dĩ, đành phải đưa tay nhận lấy, thu vào nhẫn.

- Đa tạ Trương sư thứ lỗi!

Ánh mắt sáng lên, Trần Nhạc Dao thở phào nhẹ nhõm.

Thu quà tặng, liền đại biểu không còn tức giận, hóa giải can qua.

- Khách khí...

Trương Huyền ôm quyền, có chút kỳ quái:

- Vừa rồi ta cũng có chỗ vô lễ, sao các ngươi lại đi qua xin lỗi?

Hắn nghĩ mãi mà không rõ.

Trước đó còn nổi giận đùng đùng muốn động thủ, lúc này mới bao lâu, liền chạy tới đưa đồ...

Biến hóa cũng không khỏi quá nhanh đi!

- Cái này...

Trần Nhạc Dao cùng mấy nữ tử khác nhìn nhau, mặt mũi cười khổ.

- Là bởi vì...

Đang muốn giải thích, liền nghe thanh âm lộn xộn bốn phía trong nháy mắt an tĩnh lại, ngay sau đó nhìn thấy vài bóng người thẳng tắp từ đằng xa bay tới, lơ lửng giữa không trung, tản mát ra khí tức kinh người.

Là ba lão giả, nhìn không ra thực lực đến cùng cao bao nhiêu, nhưng cho người ta một loại uy hiếp cường đại, như chỉ dùng ánh mắt, liền có thể xé nát người.

- Còn đáng sợ hơn Lạc Thừa Tân...

Lông mày Trương Huyền giương lên, xiết chặt nắm đấm.

Ba người trên không kia, còn đáng sợ hơn Lạc Thừa Tân lúc trước gặp phải!

Lạc Thừa Tân, là cường giả Thánh vực thất trọng...

Chẳng lẽ ba vị này đã đạt đến bát trọng? Thật muốn như vậy, loại thực lực này, coi như ở toàn bộ đại lục cũng là đỉnh phong nhất!

- Đây là ba vị trưởng lão của Thánh Tử điện, phụ trách hạch này lần khảo...

Triệu Hưng Mặc truyền âm tới.

- Trưởng lão?

Trương Huyền kinh ngạc.

Không hổ là Thánh Tử điện, thực lực của trưởng lão cũng kinh khủng tới cực điểm!

- Yên tĩnh!

Một vị lão giả phía trước nhất nhìn quanh một vòng, thanh âm vang lên:

- Lần này Thánh Tử điện khảo hạch, do ba người chúng ta phụ trách! Lão phu, Danh Sư bát tinh Lưu Hạo Vũ, các ngươi có thể xưng ta Hạo Vũ trưởng lão! Bên trái là Hàn Trúc trưởng lão, bên phải là Lâm Thanh trưởng lão!

Thanh âm không lớn, lại vang lên bên tai mỗi người, coi như che lỗ tai, đóng lại thính giác, cũng có khả năng vang lên ở trong óc, không cách nào cự tuyệt.

- Là Ma âm... Hơn nữa đạt đến cấp bậc cực cao!

Vẻ mặt Trương Huyền nghiêm túc.

Thân là Ma Âm sư, có khả năng nghe ra đặc thù trong lời nói của đối phương, tuyệt đối đạt đến tình trạng đại tượng vô hình, đại âm hi thanh.

Chỉ là nói chuyện bình thường, liền có uy lực như thế, một khi vận dụng lực lượng nguyên thần, đám người trên quảng trường, chỉ sợ không có một có khả năng may mắn thoát khỏi, tất cả đều bị mê hoặc.

Không hổ là Danh Sư bát tinh Thánh vực bát trọng, tùy tiện liền có thể bộc phát ra thực lực vượt qua tưởng tượng.

- Khảo hạch nhập môn, chắc hẳn chư vị tiếp dẫn sứ giả đã nói với các ngươi rồi, xông sơn môn...

Hạo Vũ trưởng lão nhẹ gật đầu, năm ngón tay mở ra, đưa tay về phía trước, một cánh cửa khổng lồ xuất hiện ở trước mặt mọi người, bên trong ánh sáng lấp lánh, nhìn không ra cụ thể có cái gì.

- Cái này... Chẳng lẽ là truyền tống trận có thể truyền tống sinh mệnh?

Trương Huyền sửng sốt.

Trong truyền thuyết, trận pháp đạt tới cấp tám thậm chí cao hơn, không chỉ có thể truyền tống hình ảnh, văn tự, thậm chí ngay cả sinh mệnh cũng có thể nhẹ nhõm truyền tống.


Cánh cửa trước mắt này, mang theo không gian ba động mãnh liệt, dường như chỉ cần đi vào trong đó, liền có thể tới một thế giới khác, hẳn chính là loại trận pháp đặc biệt này.


- Là truyền tống trận!


Triệu Hưng Mặc nhẹ gật đầu, truyền âm tới:


- Khảo hạch xông sơn môn, không có ở trong học viện, mà là một không gian gấp riêng biệt, cần dựa vào truyền tống trận mới có thể đi vào!


- Không gian gấp?


Trương Huyền gật đầu.


Nghe giới thiệu về xông sơn môn, so với đấu trong lồng còn khó hơn nhiều, trước đó liền nghi ngờ, địa điểm bố trí ở nơi nào, mới có thể để cho trên vạn người cùng một chỗ khảo hạch, hơn nữa độ khó khác biệt...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK