Thanh Long thú gật đầu, buông Trương Phong ra, nhưng vẫn cảnh giác nhìn về phía ba người khác, dường như chỉ cần bọn họ dám bất lợi với chủ nhân, tuyệt đối đi đầu tiến lên, đánh thành bánh thịt.
Hung tợn nhìn Trương Huyền cùng Thanh Long thú một cái, trong ánh mắt Trương Phong lóe lên một đạo tàn nhẫn, thân thể nhoáng một cái đi tới trước mặt một tượng đá, vẫy tay một cái:
- Bắt đầu đi!
- Tốt!
Không thèm để ý đối phương, Trương Huyền đi tới trước mặt một tượng đá khác.
Trước đó hắn liền quan sát qua tượng đá, muốn Khải Linh quả thực không dễ dàng, có điều xem xong thư tịch bát tinh, đối với Khải Linh thuật có lý giải càng sâu, lại muốn thành công, liền không có khó khăn như vậy.
- Chuẩn bị, bắt đầu!
Nương theo trưởng lão hét lớn một tiếng, Trương Huyền cảm thấy cách đó không xa có sóng linh khí, ngay sau đó liền thấy nguyên thần của Trương Phong từ mi tâm nhảy ra, nhẹ nhàng nhoáng một cái, đi vào trong tượng đá.
- Không hổ là Thánh tử của Khải Linh sư công hội, nguyên thần quả nhiên cường đại!
Cảm ứng một chút, Trương Huyền cảm khái.
Nguyên thần của đối phương, dù không giống như mình, to lớn vô cùng, nhưng uy lực cực lớn, cho người ta một loại uy áp kịch liệt.
Khải Linh liên quan đến lực lượng nguyên thần, càng mạnh, Khải Linh sẽ càng dễ dàng.
Dù tu vi của Trương Phong này kém Lạc Huyền Thanh, Trương Thuần, nhưng bàn về lực lượng nguyên thần mà nói, chỉ sợ cường đại hơn không ít.
Xì xì xì!
Nguyên thần vừa tiến vào tượng đá trấn thủ, từng đạo lực lượng đặc thù lập tức từ trong đó lan tràn ra, toàn bộ mặt ngoài tượng đá nhiều hơn một phần ánh sáng lộng lẫy, giống như sắp sống lại.
Thấy hắn bắt đầu nhen lửa Khải Linh hỏa diễm, Trương Huyền cũng không lo lắng, Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, cẩn thận quan sát.
Không thể không nói, nhân phẩm của Trương Phong này chẳng ra sao cả, nhưng thủ đoạn Khải Linh quả thực không phải là dùng để trưng cho đẹp, nguyên thần đi vào tượng đá, đủ loại thủ đoạn tự nhiên, năng lực Khải Linh sư bát tinh hoàn mỹ thi triển ra, cho người ta một loại vẻ đẹp cùng lực lượng.
- Ta cũng bắt đầu đi...
Thấy đối phương càng lúc càng nhanh, cũng càng trôi chảy, Trương Huyền không do dự nữa, bàn tay sờ lên tượng đá.
Xì xì xì xì...!
Ý niệm vừa tiến vào trong, giống như rơi vào hắc ám vô biên, vận chuyển công pháp Khải Linh, nhắm về phía trước một chút. Hỏa diễm lập tức thiêu đốt lên, đồng thời không ngừng lan tràn ra nơi xa.
- Mở cho ta...
Lông mày nâng lên, hỏa diễm thời gian nháy mắt tạo thành một biển lửa, lan tràn ra.
Dù ánh sáng hỏa diễm bị tượng đá thôn phệ, nhưng thể tích thực sự quá lớn, vẫn sáng rực ở bốn phía, tựa như triệt để xua tan hắc ám.
- Không tính quá khó...
Thấy Khải Linh thành công, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Lấy giỏ trúc mà múc nước, chỉ cần tốc độ đổ nước rất nhanh, vẫn có thể rót đầy.
Sau khi học tập Thiên Đạo Khải Linh bát tinh, tốc độ Khải Linh của hắn so với trước đó nhanh hơn quá nhiều, hoàn toàn có thể đuổi theo kịp tốc độ tượng đá thôn phệ, thậm chí còn thừa.
Quay đầu lần nữa nhìn qua Trương Phong, chỉ thấy đối phương cũng sắp đến hồi kết thúc.
Nhẹ nhàng cười một tiếng, ngón tay búng một cái, một đạo ý niệm lập tức bay đi, mới vừa làm xong, liền nghe trên không có một thanh âm vang lên.
- Trưởng lão, ta thành công...
Ngay sau đó chỉ thấy một nguyên thần từ trong tượng đá bay ra, lơ lửng ở giữa không trung, trong mắt tràn đầy kích động cùng hưng phấn.
- Vậy thì tốt, để nó đi lại, nhìn có thể đi mấy bước... Có thể đánh vỡ ghi chép trước đó của ngươi hay không!
Trưởng lão nhẹ gật đầu, nói.
- Vâng!
Nguyên thần của Trương Phong nhẹ gật đầu, bàn tay lớn chỉ về phía trước.
Rầm!
Trước đó tượng đá yên tĩnh đứng tại chỗ, mở choàng mắt, nổ vang kịch liệt, đứng lên.
Đông đông đông đông!
Bàn chân to lớn đạp trên mặt đất, bốn phía lay động một hồi, chậm chạp di chuyển về phía trước. Linh tính ẩn chứa trong đó, không ngừng tán loạn, đi tới một bước sẽ yếu bớt không ít, nhưng thực sự đang không ngừng tiến lên.
- Một bước, hai bước, ba bước...
Trưởng lão ở trên không không ngừng đếm, trong mắt ánh càng ngày càng sáng.
Đông đông đông đông!
Tượng đá tiếp tục tiến lên, rất nhanh liền đi tới bước thứ bảy, nguyên thần của Trương Phong ở trên không kích động, nắm đấm xiết chặt, giống như chờ đối phương tại đánh phá ghi chép.
Ầm ầm!
Trong tiếng nổ, tượng đá cuối cùng ngừng lại, Trương Phong quay đầu nhìn lại, trong mắt ánh sáng lóe lên, cười lạnh một tiếng.
- Ta Khải Linh tượng đá, tổng cộng đi bảy bước rưỡi, ngươi để tượng đá động đi!
- Tốt!
Trương Huyền vỗ tay phát ra tiếng.
Rầm!
Tượng đá đứng dậy, có điều, lắc lư một hồi, vẫn chưa tiến lên.
- Tượng đá của hắn không đi, xem ra phải thua...
trưởng lão Một vị trưởng lão cau mày, lời còn chưa dứt, sau đó nhìn thấy một vị khác ở bên người không ngừng run rẩy, thanh âm khó có thể tin từ trong miệng hô lên, có chút sắc nhọn.
- Không phải không đi... Mà là, mà là khiêu vũ!