Không nói đâu xa, chỉ nói Trình Giang vừa nãy, động tác nhanh như vậy, thời gian luyện đan ngắn như thế mà hắn lại có thể nhìn ra mỗi một động tác, phân tích ra khởi nguồn của mỗi một thủ pháp, cũng có thể suy ngược được ra hắn học trộm tài nghệ của mọi người...
Chỉ bằng vào loại nhãn lực và lượng tri thức này, chính là thứ mà tất cả mọi người không cách nào so sánh được.
- Ba vị luyện đan sư đã chịu thua, bảy vị còn lại, ai trong các ngươi lên trước?
Thấy không có một người nào nói chuyện, Trương Huyền tiếp tục nhìn sang.
Luận đan, nhất định phải khiến cho tất cả mười vị luyện đan sư chịu thua mới được, nếu không sẽ không tính là thông qua.
- Chuyện này...
Bảy người còn lại, tiếp tục trầm mặc.
Đối phương đã có ánh mắt cao minh như vậy thì cũng thôi đi, ba vị luyện đan sư vừa rồi bị hắn nói, một người thì trước mặt mọi người bị vạch trần mình đội nón xanh, một người sắp chết rồi, người cuối cùng càng thân bại danh liệt...
Bọn họ chỉ tới đây tham dự Luận đan, chẳng ai muốn bị vạch trần cho thương tích đầy mình cả!
Ánh mắt của đối phương lợi hại như vậy, tâm cảnh hơi có chút vấn đề đã bị nhìn ra, với tình huống như thế, còn ai dám tiếp tục đi ra cơ chứ?
Hơn nữa... Luận đan cũng không thể chưa tỷ thí mà đã chịu thua!
Làm như vậy, tương đương với nhường nhịn, gian dối, một khi bị đều sẽ tra ra, nhất định sẽ bị khai trừ tư chất Luyện đan sư.
Vì lẽ đó, bảy người còn lại không ai dám làm chim đầu đàn.
- Chư vị, động tác nhanh lên một chút, cũng không thể liên tục kéo dài thời gian như vậy a!
Cũng nhìn ra tình cảnh lúc này có chút lúng túng, Âu Dương Thành không nhịn được mở miệng.
- Để ta tới đi!
Trầm mặc chốc lát, Đỗ Mãn luyện đan sư đứng dậy.
Hắn cũng xem như quen biết Trương Huyền, thậm chí còn bắt hắn đánh cuộc, vốn hắn tưởng rằng chỉ là một tiểu tử ngông cuồng không biết trời cao đất rộng. Thế nhưng hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới đối phương lại nắm giữ ánh mắt và năng lực như vậy!
Coi như là hắn cũng kém xa tít tắp.
Thế nhưng, cũng hết cách rồi, cũng không thể tiếp tục tốn thời gian ở đây nữa.
- Đỗ Mãn đan sư, ngươi không phải vội, để ta đến đi!
Đỗ Mãn đang muốn luyện đan, để Trương Huyền vạch ra chỗ thiếu hụt thì một lão giả đứng dậy.
- Là Bạch Minh đan sư!
- Vừa nãy Trương Huyền vạch trần Trình Giang, học trộm Thiên Ti Huyễn Thủ của hắn, chắc hẳn hắn rất là tức giận, làm sao lúc này lại ra tay cơ chứ?
- Không biết, cứ xem một chút đi!
...
Nhìn thấy vị lão giả này, tất cả mọi người đều rùng mình.
Bạch Minh đan sư, tuy rằng không phải là người có tuổi tác lớn nhất, tư lịch già nhất trong mọi người, thế nhưng không thể nghi ngờ chính là người có uy vọng to lớn nhất.
Bởi vì hắn không những là Luyện đan sư, mà còn là người cầm lái thực tế của Bạch gia, một trong bốn gia tộc lớn nhất ở Thiên Huyền thành.
Sau lưng nắm giữ quyền thế và lực lượng rất lớn.
- Nếu Bạch đan sư ra tay, ta cứ nhìn trước đã!
Đỗ Mãn đan sư ngồi xuống.
So với vị Bạch Minh này, bất kể là tư lịch hay là địa vị hắn đều có chút không bằng.
- Trương Huyền, ánh mắt của ngươi quả nhiên không tồi, hơn nữa năng lực phân tích cũng rất mạnh, thế nhưng... đầu cơ trục lợi, đối với luyện đan cũng không phải hiểu rõ bao nhiêu!
Sau khi xác định ứng viên, Bạch Minh nhìn về phía Trương Huyền, âm thanh cũng rất là bất thiện.
Cũng khó trách hắn tức giận, đại thọ qua đi bị người ta đánh cắp bí tịch gia truyền, tất nhiên đối phương đáng chết. Thế nhưng bị vạch trần trước mặt mọi người cũng làm cho hắn mất hết thể diện.
Rốt cuộc, Bạch gia lớn như vậy, không ngờ lại không ngăn được một tên Luyện đan sư, nếu chuyện này truyền đi, hắn chỉ có thể mất mặt xấu hổ.
- Đầu cơ trục lợi? Sao Bạch đan sư lại nói lời ấy?
Trương Huyền hơi kinh ngạc.
- Rất đơn giản, vừa nãy bất kể là Mạnh Nham, Trần Tiêu hay là Trình Giang, những khuyết điểm mà ngươi nói, hay những gì mà bọn họ bắt đầu thành lập. Nếu cẩn thận cân nhắc một hồi, hoàn toàn có thể hiểu là do ngươi sớm đã thăm dò chuyện xảy ra gần đây và những chỗ thiếu sót trong tính cách của bọn họ, lại dùng phương pháp đảo ngược để suy tính mà nói ra được đúng như thế!
Bạch Minh hừ lạnh nói.
- Đảo ngược?
- Không tồi, Bạch đan sư vừa nói như vậy, ta cũng nghĩ đến chuyện này!
- Đúng vậy, dùng Mạnh Nham làm thí dụ, nếu như sớm biết hắn giết tiểu thiếp của mình, trong cơ thể có sát khí và lửa giận là có thể ung dung kết luận Tĩnh Tâm đan mà hắn luyện nhất định không có công hiệu!
- Trần Tiêu đan sư cũng giống vậy, biết hắn bị bệnh, mạng không còn dài, đương nhiên cũng có thể nói ra vấn đề về đan dược, Tĩnh Tâm đan có phản ứng từ tâm cảnh. Nếu đã sớm biết những tin tức này, coi như là một con heo cũng có thể biết được đan dược không thể dùng!
- Các ngươi vừa nói như vậy ta cũng có chút hiểu ra. Nếu như hắn đã sớm chuẩn bị, biết Trình Giang học trộm thủ pháp của chúng ta. Khi đó muốn đoán ra đối phương cái nào cũng rất đơn giản!
...
Bạch Minh vừa nói ra giống như một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời, tất cả mọi người bỗng nhiên tỉnh ngộ, giống như đã hiểu ra vậy.
Trước đó là bởi vì không thể nào hiểu được làm sao đối phương cố thể nhìn ra được những thiếu hụt này cho nên mới cảm thấy sợ hãi, giờ khắc này đã biết nguyên nhân, sự sợ hãi trong lòng đã tiêu hết.
Nói thật, nếu như để cho bọn họ biết được những tin tức này, nhất định cũng có thể phán đoán ra chỗ thiếu hụt trong lúc luyện đan của đối phương, lại sớm tìm ra chỗ có vấn đề.
- Ồ? Đảo ngược? Ý nghĩ rất thú vị!
Không nghĩ tới vị Bạch Minh luyện đan sư này lại tạo thành náo động lớn như vậy, Trương Huyền cười nhạt:
- Ngươi đừng quan tâm ta dùng phương pháp gì, chỉ cần có thể nhìn ra chỗ thiếu hụt khi ngươi luyện đan là được!
- Đúng vậy, có năng lực nhìn ra chỗ thiếu hụt khi ta luyện đan, quả thực coi như ngươi đã thắng. Thế nhưng, ta cũng muốn sửa đổi quy tắc một chút!
Bạch Minh đan sư nói.
- Ồ?
- Vẫn như cũ là xem ta luyện đan, vạch ra khuyết điểm của ta, nhưng... điều ta muốn chính là ngươi vạch ra thiếu hụt chân chính bên trong quá trình luyện đan, tỷ như thủ pháp, khống chế lò lửa, phối hợp dược liệu... Mà không phải chỉ ra những thứ lặt vặt như tâm tình, không cho ngươi biết tin tức để theo quá trình suy ngược ra.
Bạch Minh hừ lạnh nói.
- Hay, cứ như vậy đi!
- Như vậy hắn ta sẽ không thể dùng loại hình tâm tình để làm văn nữa!
- Có quy định này, coi như hắn muốn dùng tin tức biết đến để suyu ngược ra cũng không suy ra được!
- Đúng vậy, đây mới thực sự là vạch ra khuyết điểm...
...
Mọi người gật đầu.
Nói thật, tất cả mọi người đều bị năng lực vạch ra khuyết điểm của Trương Huyền làm cho sợ hãi. Làm người tu luyện, một đường tiến lên, từ bên trong trăm vạn người bộc lộ tài năng, ai mà không có một hai việc không thể lộ ra ngoài chứ? Ngộ nhỡ bị tiểu tử này nói ra ở trước mặt mọi người, như vậy sẽ rất mất mặt.
Vì lẽ đó, Bạch Minh đan sư vừa nói ra quy tắc mới đã lập tức được mọi người tán thành.
Chỉ cho phép ngươi nói ra chỗ thiếu hụt bên trên luyện đan, không nên nói tới chuyện giết người, sắp chết như trước nữa.
Mặc dù bọn họ là Luyện đan sư... thế nhưng cũng không chịu được bị dọa như vậy!
- Ngươi chắc chắn chứ?
Nghe thấy đối phương ra quy định, hắn nào không biết bọn họ đang nghĩ cái gì, khóe miệng Trương Huyền nhếch lên.
- Đương nhiên!
Bạch Minh đan sư vung ống tay áo lên, nói:
- Chỉ xem ngươi có dám hay không mà thôi.
- Bắt đầu đi!
Trương Huyền không muốn nói nhiều.
- Được!
Nghe thấy hắn đồng ý, Bạch Minh đan sư thở phào nhẹ nhõm, suy tư một chút, lấy dược liệu xong, đi vài bước tới trước mặt lò luyện đan.
Hừng hực!
Hỏa diễm thiêu đốt, bắt đầu luyện đan.
Không bao lâu sau, lửa co rút lại, lò luyện đan được mở ra, ba viên đan dược đã được lấy ra.
Đan dược nhất phẩm, Nhuận Huyệt đan! Là đan dược chuyên môn chuẩn bị cho cường giả võ giả lục trọng, có thể ôn dưỡng huyệt đạo, khiến cho người ta đi càng xa hơn ở bên trong Tích Huyệt cảnh.
Lúc trước Thượng Thần trưởng lão từng đánh đổi rất lớn để mua một viên cho Thượng Bân, người sau vì giáo huấn Trương Huyền cho nên đã đánh đổi, đưa cho Bạo Thiên sư.
Dù vậy, Bạo Thiên sư vẫn phản chiến như cũ, cho nên mới khiến cho Thượng Bân u oán không ngớt.
Bất kể nói như thế nào, Nhuận Huyệt đan ở trong đám đan dược nhất phẩm cũng được coi là không tồi, Tĩnh Tâm đan còn xa mới sánh được.