Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Linh Hư kiếm vẫn luôn khóa ở trên Thiên Công thạch thai, cũng bị hắn xem như vỏ kiếm. Bệ đá là vật phẩm Thiên Công, không có cấp bậc, thật muốn nói đẳng cấp mà nói, quả thực không đến thượng phẩm, bởi vậy sử dụng ra, không tính không tuân theo quy định.

Chỉ là thứ này cực kỳ nặng, cường giả Lĩnh Vực cảnh cũng không cầm lên được, bằng không thì không có khả năng khóa trường kiếm lại, không cách nào tránh thoát.

Giờ phút này đột nhiên tế ra, cứ thế đập ở trên người, không có tử vong tại chỗ, coi như mạng rất lớn rồi.

- Đây là vỏ kiếm của hắn?

- Phía trên giống như thật cắm một chuôi kiếm!

- Tại sao có thể lớn như thế?

- Trương Vân Phong xong...

...

Dưới đài yên lặng, không ít người đều nuốt ngụm nước bọt, mí mắt nhảy loạn.

Quá vô sỉ rồi!

Người ta chỉ là vỏ kiếm bình thường, ngươi dùng lớn như vậy... Ai chịu được?

Không ít người âm thầm vui mừng.

May mắn không có đi qua khiêu chiến, nếu không tuyệt đối sẽ bị đánh chết tươi!

Bất quá, quy củ là Trương Vân Phong định, hắn chỉ dựa theo thi hành, cũng trước thời hạn nói rõ...

Bị đánh thành như vậy, thật đúng là không trách được người khác!

Không để ý tới đám người khiếp sợ, bàn tay Trương Huyền trảo một cái, thu hồi vỏ kiếm vào trữ vật giới chỉ, mấy bước đi tới trước mặt Trương Vân Phong, chỉ thấy đầu lưỡi hắn duỗi ra, mí mắt trở nên trắng, thân thể vặn thành bánh quai chèo, trên mặt còn mang theo vẻ sợ hãi.

Bộ dáng thê thảm không nói ra được a. Ngón tay điểm một cái, đang định rót Thiên Đạo chân khí vào trong cơ thể giúp chữa thương, nhưng tiếng gió rít gào, một thanh niên xông lại.

- Dừng tay!

Khuôn mặt trầm thấp, thanh niên sờ mạch môn của Trương Vân Phong một chút, biết chỉ là hôn mê ngắn ngủi, cũng không lo ngại, lúc này mới thở dài một hơi, nhét vào miệng đối phương một viên đan dược, bàn tay trảo một cái, người sau chậm rãi bay lên, rơi xuống dưới đài.

- Đa tạ hạ thủ lưu tình, tại hạ Trương Trác, Trương Vân Phong là đường đệ của ta, trước đó có chỗ lỗ mãng, xin hãy tha lỗi!

Làm xong những chuyện này, Trương Trác ôm quyền, trên mặt nhìn không ra là thật tâm thực lòng, hay là tức giận.

- Khách khí!

Trương Huyền đáp lễ.

Trương Trác này, vừa rồi thấy qua ở trên danh sách lớp tinh anh, bài danh thứ 31, cũng là người Trương gia.

- Trương huynh từ Thanh Nguyên đế quốc đến, lại có thể bằng chừng ấy tuổi, nắm giữ loại thực lực này, tại hạ bội phục, hi vọng có ngày cũng có thể lĩnh giáo cao chiêu, có điều, hôm nay là ngày nhập môn, liền không chậm trễ thời gian của mọi người, cáo từ!

Trương Trác không nói thêm lời, thân thể nhoáng một cái, từ trên đài cao bay xuống, động tác nhẹ nhàng, thân pháp tinh diệu.

Thấy hắn xoay người rời đi, Trương Huyền cũng biết, tiếp tục vướng víu cũng không phải là chuyện tốt, nên trở về vị trí của mình.

Chiến đấu kết thúc, Hạo Vũ trưởng lão tiếp tục hỏi thăm. Sau đó thi đấu khiêu chiến lại thêm mấy trận.

Dù vừa rồi Trương Huyền dùng thủ đoạn giống như gian lận đánh ngất xỉu Trương Vân Phong, nhưng thực lực chân chính, những người khác cũng nhìn thấy, đã không có người không có mắt đến tìm phiền phức.

Một canh giờ sau, đã không còn người khiêu chiến, lúc này Hạo Vũ trưởng lão mới nhẹ nhàng cười một tiếng:

- Được rồi, nơi ở của các vị đã an bài xong, có thể thẩm tra ở trên ngọc bài đại biểu thân phận, ngày hôm nay nghỉ ngơi, ngày mai đến lớp đưa tin, chính thức lên lớp!

Đám người xác nhận, Trương Huyền lấy ngọc bài ra, quả nhiên thấy phía trên hiện lên lộ tuyến chỗ ở của mình.

- Đi thôi!

Gọi Trương Cửu Tiêu một tiếng, đi về phía Thánh Tử điện, xuyên qua quảng trường, là cánh cửa đồ sộ, phía trên có ba chữ to Thánh Tử điện, trên vách tường phía bên phải thì viết chữ Nho.

Không biết tác phẩm mấy cảnh, lại cho người ta một loại cảm giác thâm thúy, phảng phất như nhìn chữ này, là nhìn một thế giới hoàn chỉnh.

- Những chữ này, là vị điện chủ thứ nhất của Thánh Tử điện… Khôi Thánh lưu lại, thường xuyên tìm hiểu, đối với chực nghiệp Thư Hoạ có tác dụng cực lớn!

Trong mắt Trương Cửu Tiêu tràn đầy hưng phấn.

Hắn là Thư Hoạ sư thất tinh đỉnh phong, biết bốn chữ này trân quý. Loại Thư Hoạ cấp bậc này, bình thường là không dễ dàng có thể nhìn thấy. Mặc dù đứng sừng sững ở nơi này vài vạn năm, nhưng không có tổn thương mảy may, ngăn nắp chói mắt, như vừa mới viết.

- Những chữ này, có khả năng tự mình hấp thu linh khí, duy trì vết mực không tổn hại...

Trương Huyền âm thầm gật đầu.

Không nghĩ tới gia hỏa mài gậy sắt trong huyễn cảnh kia, lý giải Thư Hoạ lại sâu như vậy, có thể viết ra kiểu chữ có ý cảnh như vậy. Sớm biết liền không ngủ, học đối phương một ít thư hoạ, có lẽ ba ngày sẽ tiến bộ không ít.

- Đây là học phủ cao nhất của đại lục, ta xem như tiến vào!

Biết những chữ này lơ lửng ở trước cửa ra vào, sẽ không chạy trốn, sớm muộn gì cũng có cơ hội nhìn, Trương Cửu Tiêu không có quá quan tâm, mà nhìn về phía cửa lớn trước mắt, nhịn không được cảm khái, kích động đến hốc mắt ửng hồng.

Thân là con cháu bàng chi của gia tộc, hắn trả giá còn nhiều hơn con cháu hạch tâm, vì có thể đến nơi đây, được gia tộc coi trọng, nhiều năm trước liền ly khai quê hương, đi tới Thanh Nguyên đế quốc, chỉ vì một danh ngạch mà ở gia tộc mãi mãi cũng không có được!


Vốn cho rằng đời này có thể đi vào là một loại hy vọng xa vời, không nghĩ tới, cuối cùng vẫn hoàn thành.


- Huyết mạch chỉ có thể để điểm khởi đầu của ngươi cao hơn người bình thường một chút, chân chính muốn đi đến đỉnh phong, còn cần bản thân cố gắng!


Biết cảm thụ của hắn, Trương Huyền cười cười, an ủi một câu.


Huyết mạch tinh thuần, thiên phú ưu tú, quả thực là người người đều khát vọng, có điều những cái này chỉ để cho người ta cất bước cao một chút mà thôi, chân chính muốn đi đến đỉnh phong, cần là không ngừng cố gắng cùng phấn đấu ngoan cường.


Tựa như hắn, không có thiên phú đặc thù, cũng không có lão sư tốt cùng huyết mạch siêu cường, có thể nói một nghèo hai trắng...


Nhưng từ Thiên Huyền vương quốc từng bước một đi tới, đạt đến tình trạng hiện tại. Không phải thiên phú của hắn cao, cũng không phải hắn vận khí tốt, mà là hắn không ngừng tiến lên!


Không có khiêm nhượng, không biết tự kiểm điểm, không có ý niệm khát vọng trưởng thành, là tuyệt không có khả năng trở thành cường giả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK