Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không đúng, sát lục chân khí trong cơ thể ngươi, không phải của Hồng Diệp Vương, hơn nữa thực lực... Cũng không thích hợp...

Nghi ngờ thoáng cái, đột nhiên phát hiện một tia không đúng.

Vị Hồng Diệp Vương trước mắt này, mặc dù trong cơ thể có sát lục chân khí, lại làm cho người ta có cảm giác Tuyên Cổ xa xăm, cùng tên kia tu luyện công pháp hoàn toàn bất đồng, hơn nữa, mấu chốt nhất là... Trên thực lực tựa hồ cũng có chênh lệch, vị trước mắt này chỉ có Tòng Thánh đỉnh phong, khoảng cách Thánh Vực còn kém một đoạn.

Hồng Diệp Vương là cường giả nửa bước Xuất Khiếu Cảnh không thể thật hơn.

- Vì lừa gạt những Danh Sư kia, ta bị thương, tu vi tự nhiên yếu bớt, nếu như ngươi cảm thấy ta có vấn đề, hắn, ngươi hẳn cũng nhận thức đi!

“Hồng Diệp Vương” nhăn mày lại, hừ một tiếng, ngay sau đó Thiên Diệp Vương thấy hoa mắt, liền chứng kiến trước mắt có thêm một người, đúng là Tử Diệp Vương mất tích từ lâu.

- Gặp qua Thiên Diệp Vương!

Nhìn thấy hắn, Tử Diệp Vương vội vàng ôm quyền.

Thiên Diệp Vương nhăn mày lại.

Tử Diệp Vương này không có vấn đề chút nào, vô luận tu vi chân khí hay khí tức Linh Hồn, đều giống như đúc.

Thoáng cái thả ra Hồng Diệp Vương cùng Tử Diệp Vương, chẳng lẽ... Trương Huyền này, thật là tộc nhân của bọn hắn, mà không phải Danh Sư?

Rõ ràng chém giết mấy đại Vương giả, trên thực tế là cứu được?

- Không đúng... Nếu như ngươi thật là người Linh tộc, làm sao sẽ nói ra ta...

Nghĩ đến một sự kiện, Thiên Diệp Vương lần nữa nhíu mày.

Một đạo ý niệm của mình giấu ở trong cơ thể Giang Nguyên, dựa theo đạo lý, ai cũng không phát hiện được, gia hỏa này cứng rắn moi hắn ra, hơn nữa hại thảm như vậy!

Nếu thật là Linh tộc, sao có thể làm như vậy?

Phải biết rằng hắn che giấu vô cùng sâu, coi như là Phùng Huân ngày đêm chung đụng cũng không phát hiện.

- Đây là vì lấy được Nhân tộc tín nhiệm, thuận tiện đạt được địa đồ!

Trương Huyền lắc đầu, trên mặt tràn đầy thành khẩn.

Chỉ bất quá, hiện tại hắn bị sét đánh cháy đen, dù biểu lộ nghiêm túc, lại làm cho người ta có cảm giác quỷ dị.

- Thuận tiện đạt được địa đồ? Ngươi đã nhận được Địa đồ?

Thiên Diệp Vương sững sờ.

- Đúng vậy, ở trong tay ta!

Trương Huyền nhẹ gật đầu, bàn tay lần nữa khẽ động, địa đồ xuất hiện ở trong lòng bàn tay, chậm rãi lơ lửng.

- Quả nhiên là...

Chứng kiến quyển da cừu cổ xưa ẩn chứa khí tức đặc thù, cùng Khâu Ngô Cung lẫn nhau hô ứng, ánh mắt của Thiên Diệp Vương sáng lên.

Hắn đã nhận được bản giới thiệu di tích kia, biết rõ bộ dáng cùng khí tức của địa đồ chính thức, cái trước mắt này, không thể giả được, tuyệt đối là thật.

- Có thể cho ta xem một chút không?

Tràn đầy kích động, vươn tay ra.

Vù vù!

Bàn tay run lên, Trương Huyền thu vào Không Gian giới chỉ, lắc đầu:

- Hiện tại thân phận của ta, ngươi đã biết rõ chưa?

- Cái này...

Thấy hắn lấy đi địa đồ, Thiên Diệp Vương sửng sốt một chút, sau đó nhíu mày:

- Ngươi rút cuộc là ai?

Nhìn cử động cùng khí tức của đối phương, hoàn toàn chính xác có thể là người Linh tộc, nhưng vì sao hắn thủy chung nghĩ không ra, Thanh Điền nhất mạch còn ai có sát lục chân khí tinh thuần như vậy?

- Ta là ai, trước mắt vẫn không thể báo cho ngươi, ngươi chỉ cần biết, ta là Thanh Điền Hoàng phái tới hiệp trợ hoàn thành nhiệm vụ lần này...

Trương Huyền khoát tay.

- Hoàng phái tới sao?

Thiên Diệp Vương lại cẩn thận nhìn đối phương.

Chân khí trong cơ thể thuần khiết, tản ra khí tức Danh Sư nhàn nhạt, vô luận nhìn như thế nào, cũng không có bất kỳ liên quan tới Linh tộc.

- Đúng vậy, tốt rồi, hiện tại ta muốn lấy đi đồ vật này, ngươi lui xuống trước đi, chờ ta lấy bảo vật xong, lại nói tỉ mỉ với ngươi...

Thấy hắn có chút tin tưởng, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra, bàn tay tiến độ nhanh hơn.

- Lấy bảo vật đi?

Sửng sốt một chút, ánh mắt của Thiên Diệp Vương lóe lên, lạnh lùng cười cười:

- Muốn gạt ta? Ngươi rút cuộc là ai?

- Lừa ngươi? Thiên Diệp Vương cớ gì nói ra lời ấy?

Không nghĩ tới đối phương còn không tin, Trương Huyền đau đầu.

Đổi lại mấy đại Vương giả khác, khẳng định bị lừa rồi, gia hỏa này lại như thế nào cũng không tin, quả thực quá gian xảo.

- Coi như ta không cách nào phân biệt ngươi rút cuộc là ai, nhưng Khổng Sư lưu lại trận pháp lại có thể! Linh tộc chúng ta, nếu như có thể giấu giếm được Khổng Sư, cũng sẽ không bị động như thế...

Lần nữa cười lạnh, bàn tay của Thiên Diệp Vương tiếp tục giơ lên, chân khí trong cơ thể như sôi trào tùy thời bắn ra.

Vị trước mắt này, bàn tay tiếp xúc phong ấn, bị điện giật một lần, nói rõ trong thực chất tuyệt đối không phải Linh tộc, nhất định là giả mạo.


- Ngươi...


Trương Huyền lo lắng.


- Thế nào, bị ta khám phá, đã như vậy, liền lưu lại cho ta...


Cười lạnh một tiếng, bàn tay của Thiên Diệp Vương giơ lên đang muốn chụp đến, liền cảm thấy đầu đau đớn kịch liệt, bành một cái, đột nhiên nổ tung.


Thân thể bay ngược ra, thẳng tắp đâm vào trên vách tường cách đó không xa, giống như bãi bùn nhão.


“Hồng Diệp Vương” phủi tay, thân thể nhúc nhích, biến thành giống Trương Huyền như đúc.


- Ta nói rồi, một quyền đánh chết được rồi, lại nói nhảm nhiều như vậy, thật sự là tự tìm phiền toái...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK