- Mấy Thiên Cơ sư này giao cho các ngươi, thông đồng Dị Linh tộc, trộm lấy tượng Khôi Thánh đúng là bọn họ làm, nghĩ biện pháp thẩm vấn ra mục đích...
Nói xong khoát tay áo.
- Vâng!
Đám người Chiêm sư tràn đầy nghi ngờ, cuối cùng vẫn nhẹ gật đầu.
- Chúng ta đi thôi!
Tuy không bắt được thủ phạm trộm lấy tượng, nhưng làm rõ nguyên nhân, nhất định có thể tìm hiểu nguồn gốc tra ra nội tình cùng mục đích của Dị Linh tộc, loại sự tình này, giao cho Thánh Tử điện xử lý, so với hắn xử lý càng tốt hơn, cũng sẽ không cần quan tâm quá nhiều.
Hiện tại việc cấp bách, là mau chóng trở lại Trương gia, nghĩ biện pháp hóa giải hai nhà Trương, Lạc mâu thuẫn, lại ứng đối nguy cơ sắp tới.
Dị Linh tộc ngay cả Cổ Thánh cũng xuất hiện, hắn cũng không cho rằng Trương gia chỉ còn lại có một vị Cổ Thánh, ở trong đại loạn có thể may mắn thoát khỏi.
Hô!
Rời Thiên Cơ sư công hội, mượn nhờ Ngột Thần mở ra thông đạo, thời gian không dài trở lại Trương gia.
- Huyền nhi, ngươi trở về...
Thấy hắn xuất hiện, đám người Hưng kiếm thánh tới đón.
- Vị này là Nhược Hi cô nương, lớn lên thật xinh đẹp, đến bên này...
Nhìn thấy nhi tử mang theo nữ hài về, Mộng kiếm thánh hưng phấn đến con mắt sắp lóe ra hoa.
Nhìn thấy đối phương nhiệt tình như vậy, Lạc Nhược Hi hơi đỏ mặt, muốn nói chuyện lại không biết nên nói cái gì, đành phải nhìn về phía Trương Huyền, cầu cứu hắn.
Trương Huyền lại làm bộ như không nhìn thấy.
- Vị này là...
Hưng kiếm thánh chỉ Ngột Thần.
Ở Lạc gia, bọn họ tận mắt chứng kiến qua vị đồng tử này mạnh mẽ, loại cường giả này, cũng muốn nhận thức một chút.
- Hắn kêu Ngột Thần, là đồng tử của Nhược Hi...
Trương Huyền gật đầu.
Vừa mới giới thiệu xong, Hưng kiếm thánh còn không kịp trả lời, liền nghe một tiếng hừ vang lên:
- Đồng tử, vậy cũng là người làm? Ừm, về sau tiểu thư các ngươi cùng thiếu gia nhà ta thành thân, nghe ta điều khiển là được!
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tôn Cường chẳng biết lúc nào đi tới, vỗ bả vai đồng tử, vẻ mặt thoả mãn.
Ở Liên minh đế quốc, Tôn Cường được đưa tới đây, để hắn theo Trịnh Dương tu luyện, sau khi đám người Triệu Nhã xảy ra chuyện, vì lý do an toàn, Trịnh Dương, Vương Dĩnh cũng tới Trương gia, Tôn Cường tự nhiên cũng đi theo tới.
Người quản gia này, biết thiếu gia nhà mình hiện tại là Trương gia tộc trưởng, càng là Thánh Tử điện điện chủ, hùng tâm trước kia khôi phục lần nữa, nhất cử nhất động,đều tràn đầy tự tin. Cho người ta một loại phong phạm của quản gia đại gia tộc mới có.
- Nghe ngươi điều khiển?
Ngột Thần một đầu là sao.
- Không sai, như thế nào, còn không nguyện ý? Nói cho ngươi biết, ta là quản gia duy nhất của thiếu gia, dám không nghe mà nói, giáo huấn ngươi một trận, chắc hẳn cũng không ai dám nói cái gì...
Thấy hắn mất hứng, Tôn Cường nhướng mày, nhắm đầu của đối phương vỗ một cái, khẽ nói.
Một đồng tử mà thôi, gặp phải quản gia như, còn không ngoan ngoãn nghe lời, dám cau mày, tin ta đánh ngươi một trận để rõ quy cũ hay không?
- Cái này...
Không nghĩ tới quản gia của nhi tử không đáng tin cậy như vậy, đám người Hưng kiếm thánh, Mộng kiếm thánh khóe miệng co giật, thiếu chút nữa ngất đi.
Cái đồng tử này, xông vào Lạc gia, vô số trưởng lão cũng không phải đối thủ, ngươi một gia hỏa mới vừa đến Thánh Vực... Dám xuống tay đánh người... là ngại chết chậm sao?
- ...
Trương Huyền cũng che cái trán, hận không thể có một cái lỗ đất chui vào. Tên khốn kiếp này, trước mấy ngày còn bị đả kích dục tiên dục tử, làm sao bây giờ lại bắt đầu bành trướng?