- Vẫn là nhãn lực của lão sư tốt hơn!
Hai mắt Lạc Thất Thất tỏa sáng, đồng thời nhìn về phía Trương Huyền, trong mắt tràn ngập vẻ bội phục.
Không hổ là lão sư mà nàng tốn vô số tâm huyết mời, quả nhiên nhãn lực không giống bình thường, liếc mắt đã nhìn ra bia đá có vấn đề.
Nếu không, nhất định bọn hắn còn phải tốn sức tìm kiếm khắp nơi, không biết lại phải hao phí bao nhiêu thời gian nữa.
- Chỉ là vận khí tốt mà thôi!
Ngọc Phi Nhi ở bên cạnh thấy hảo hữu sùng bái đối phương như thế, cặp môi đỏ nhếch lên, hừ một tiếng.
Mặc dù biết vị Trương sư này có thực lực rất mạnh, nhãn lực cũng cực phẩm. Thế nhưng chẳng biết tại sao nàng lại cảm thấy không phục, muốn nói lên một câu.
- Vận khí tốt? Có dám đánh cược hay không?
Trương Huyền nhìn qua.
- Ngươi...
Thiếu chút đã bị nước bọt làm nghẹn, Ngọc Phi Nhi cắn răng, vội vàng quay đầu lại.
- Ta thử một chút, để xem có thể mở ra hay không!
Biết mâu thuẫn giữa hai người không dễ nói chen vào. Lần trước chính là bởi vì xen vào việc của người khác cho nên đã chịu một trận đánh, Ngô Chấn không quan tâm tới mọi thứ mà vội vàng đi tới trước mặt bia đá, cắt ngang đoạn đối thoại của hai người.
Hai mắt nhắm nghiền, bàn tay nhẹ nhàng chạm dọc theo tấm bia đá.
Nếu là cơ quan thì khẳng định sẽ có nơi giao tiếp, từ quan sát kỹ hoa văn, nhờ vào thân phận Thiên Công sư và khống chế đối với cơ quan, hẳn là có thể tìm được nhược điểm của bia đá.
- Mọi người im lặng, Thiên Công sư phá giải cơ quan cần tâm thần hợp nhất để tìm kiếm hoa văn, chỉ cần tìm được thì dù cơ quan có lợi hại hơn nữa cũng có thể tiện tay phá vỡ, không cần tốn nhiều sức!
Hình Viễn nói.
Cơ quan mà Thiên Công sư thiết kế, mặc dù rất lợi hại, thế nhưng cũng có phương pháp mở ra. Đó chính là tiết điểm lực lượng, một khi tìm ra được, cho dù đồ có kín kẽ tới mấy cũng có thể tuỳ tiện phá vỡ.
- Ừm!
Chúng nhân đều biết những điểm này, vì vậy mới đồng thời khẽ gật đầu, yên tĩnh lại, trong nháy mắt toàn bộ Địa Cung im ắng, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Khống chế hô hấp và nhịp tim, chân khí của Ngô Chấn nhanh chóng vận chuyển trong cơ thể, khiến cho cảm xúc trở nên càng thêm linh mẫn, rất nhanh đã sờ soạng một lần trên tấm bia đá. Hắn suy tư một lát, hai mắt mở ra.
- Được rồi, ta đã tìm được tiết điểm, một lát nữa là có thể mở ra Địa Cung chân chính!
Nhẹ nhàng cười một tiếng, trong ánh mắt Ngô Chấn hiện lên vẻ tự tin tràn ngập.
Thực lực của hắn không bằng đám người Hình Viễn, Lạc Thất Thất, Phi nhi công chúa. Thế nhưng ở trên cơ quan, hắn vẫn có tự tin rất lớn.
Hiện tại chính là thời điểm để hắn đại triển thần uy.
Hít sâu một hơi, Thiên Cơ tán trong tay bỗng nhiên lắc một cái.
Soạt!
Tán nhọn lập tức xuất hiện một gai sắc nhọn, giống như là ngân châm, để lộ ra hàn mang.
Gai nhọn dài chừng hơn một thước, ở dưới ánh sáng ôn nhuận của Dạ Minh Châu khiến cho người ta có một loại cảm giác lạnh lẽo, vừa nhìn đã biết thứ này sắc bén dị thường.
- Đây là Thiên Cơ thứ của Thiên Cơ tán, chuyên môn dùng để phá giải đủ loại cơ quan, chế tạo ra thứ này cần năm vị Luyện Khí sư ngũ tinh, ngày đêm không ngừng, tốn trọn vẹn mười ngày thì mới có thể hoàn thành!
Lạc Thất Thất giải thích.
- Năm vị Luyện Khí sư ngũ tinh, mười ngày?
Trương Huyền líu lưỡi.
Chỉ vì một thứ mảnh khảnh, nhỏ như cọng tóc này mà cần phải hao phí công phu lớn như thế sao?
Chỉ là, suy nghĩ một chút hắn cũng hiểu được, tinh tế như thế, lại sắc bén như vậy, muốn chế tạo lên nhất định sẽ rất là phức tạp.
Vũ khí, càng tinh tế thì lại càng khó luyện chế.
- Ừm! Cũng chỉ vì hắn là Danh sư cho nên mới có thể mời nhiều Luyện Khí sư như vậy. Đổi lại là người bình thường, muốn người khác lao tâm lao lực hỗ trợ như thế, là chuyện không thể nào!
Lạc Thất Thất nói tiếp.
Trương Huyền gật đầu.
Danh sư là chức nghiệp đệ nhất thiên hạ, tự nhiên cũng có ưu thế của nó.
Danh sư ngũ tinh lại là thiên tài, nếu lúc này kết giao trăm lợi thì không có một hại. Muốn năm vị Luyện Khí sư phí mười ngày, hỗ trợ luyện chế ra một kiện binh khí không khó, đổi lại là những nghề nghiệp khác thì nhất định sẽ không làm được.
Ông!
Trong khi đang khi nói chuyện, khí tức toàn thân Ngô Chấn bỗng nhiên tụ tập lại, hai mắt trợn tròn, cổ tay run lên, Thiên Cơ tán trực tiếp đâm về một phương hướng trên bia đá.
Đinh!
Thiên Cơ thứ tiếp xúc với bia đá, giống như đánh trúng lên trên một cái khe nhỏ bé dùng mắt thường không thể nhìn thấy.
Chi chi chít chít!
Bia đá phát ra thanh âm nặng nề, giống như là ma bàn.
- Nguy rồi, mau lui lại!
Nghe thấy thanh âm này, vẻ mặt tự tin của Ngô Chấn đột nhiên biến đổi, rống to một tiếng.
Tiếng rống còn chưa có kết thúc thì đã nghe thấy thanh âm như mưa to từ bên trong bia đá phát ra. Cảnh vật trước mắt mọi người hoa lên, chỉ thấy cí vô số thật chiếc châm rất nhỏ bắn qua.
Những châm nhỏ này, mặc dù là cơ quan bắn ra, thế nhưng tốc độ cực nhanh, một khi bị đánh trúng, mặc dù không chí tử thì cũng khổ không thể tả.
Soạt!
Biết nguy hiểm, bàn tay nhấn lên cơ quan một cái, Thiên Cơ tán trong tay Ngô Chấn tức thì mở ra.
Vải dù của Thiên Cơ tán do tài liệu đặc thù luyện chế mà thành, có thể so với lá chắn, đừng nói là những châm nhỏ này, coi như một chút vũ khí sắc bén cũng đừng hòng phá vỡ.
Nếu không có uy lực như thế thì thứ này cũng không có khả năng để được các Thiên Công sư ưu ái như thế, lại hao hết gia sản cũng phải rèn đúc một thanh.
Đinh đinh đang đang!
Vải dù cứng cỏi chặn lại không ít ngân châm, chỉ có điều, vẫn có không ít ngân châm phóng về hướng mọi người như cũ.
- Lui về phía sau!
Tiến về phía trước một bước, cổ tay Hình Viễn khẽ đảo, một cái lá chắn chặn ở trước mặt mọi người.
Biết rõ nơi này có thể sẽ có cơ quan cho nên hắn đã sớm có chuẩn bị, lá chắn này cao chừng hơn hai mét, rộng hơn hai mét, hoàn toàn có thể che chắn cho tất cả mọi người ở phía sau.
Sưu sưu!
Một hồi thanh âm mưa rơi vang vọng, những châm nhỏ như lông trâu ngừng lại, không ít ngân châm cắm trên mặt đất, cắm vào trên khiên.
- Nguy hiểm thật!
Nhìn thấy mật độ châm nhỏ dày đặc như vậy, trên đầu mọi người tràn ngập mồ hôi lạnh.
Nếu như Hình Viễn không chuẩn bị thứ này, cho dù thực lực của bọn hắn không yếu thì chỉ sợ lần này cũng sẽ biến thành tổ ong vò vẽ, bị đâm tới mức sống không bằng chết.
- Ngươi muốn mở ra Địa Cung? Hay là muốn giết người vậy?
Lau lau mồ hôi lạnh trên đầu, nhìn về phía Ngô Chấn cách đó không xa, Hình Viễn không nhịn được hét lớn một tiếng.
Để ngươi phá giải cơ quan, cũng không phải bảo ngươi giết người, vừa rồi chỉ cần phản ứng hơi chậm thì có lẽ bọn họ sẽ mất mạng ở đây.