- Ta...Oa!
Cảm nhận được khí tức áp bách trên người hắn, nữ hài bị dọa đến vẻ mặt trắng bệch, nhịn không được khóc thành tiếng.
- Thả nữ hài kia ra...
Lão giả hét lớn.
- Ta...
Lúc này Lạc Huyền Thanh mới khôi phục lại, mặt mũi không cam tâm.
Nói đến Trương Huyền, vẻ mặt tôn sùng, nhìn thấy mình liền sợ quá khóc...
Vì cái gì?
Dựa vào cái gì!
Nhìn thấy vẻ mặt của hắn, làm sao không biết hắn nghĩ cái gì, lão giả không khỏi im lặng.
Hung thần ác sát như thế, có nữ nhân ưa thích mới gọi gặp quỷ!
Ngươi xem Trương Huyền người ta, đối với lôi đình, đều mỉm cười đối mặt, đi vào trong đó, để lôi kiếp không ngừng run rẩy, cuối cùng tan vỡ bỏ chạy... Chênh lệch lớn như thế, làm sao so?
- Quên đi, hiện tại ta liền đi giết người này...
Biết hỏi thăm đối phương, cũng nói không ra cái gì, Lạc Huyền Thanh tức đến cắn răng, thân thể nhảy lên, thẳng tắp bay về phía tiểu viện của Kiếm Tần Sinh.
Nếu biết người này tán muội muội của hắn, vậy cũng đừng trách hắn không khách khí, trước giết chết lại nói!
Rất nhanh thì tới nơi ở của Kiếm Tần Sinh, người ở trên không trung, liền nhịn không được lên tiếng hét lớn:
- Lạc Huyền Thanh đến đây thăm hỏi!
Thanh âm như sấm rền, vang vọng toàn bộ tiểu viện.
- Lạc Huyền Thanh, ngươi muốn làm gì?
Thanh âm mới kết thúc không lâu, một tiếng tức giận vang lên, ngay sau đó một thân ảnh xinh đẹp bay tới.
Là Thủy Thiên Nhu!
- Lão… Thiên Nhu... sao ngươi lại ở đây?
Nhìn thấy nữ hài, Lạc Huyền Thanh sững sờ, ngay sau đó không còn khí thế như vừa rồi.
- Kiếm Tần Sinh là lão sư của ta, ta tới học nghệ, ở trong phủ đệ của hắn, không có vấn đề gì chứ?
Thủy Thiên Nhu hừ lạnh một tiếng:
- Ta nói rồi, đối với ngươi không có cảm giác, nếu như lại bám dai như đỉa, tìm tới chỗ của lão sư, cũng đừng trách ta báo tin gia tộc, không khách khí với ngươi!
- Ta...
Lạc Huyền Thanh nói không ra lời.
Lúc trước hắn cùng Trương Huyền khoe khoang, có bạn gái, hơn nữa rất đẹp, cũng không phải khoác lác, mà là ăn ngay nói thật, chỉ bất quá, vị “bạn gái” xinh đẹp này còn không có bằng lòng hắn thôi!
Không phải người khác, chính là vị trước mắt này.
Mặc dù Thánh Nhân Thủy gia so với Lạc gia kém một đoạn rất lớn, nhưng đều là học viện của Thánh Tử điện, đặc biệt là tình cảm, không có khả năng cưỡng ép mua bán, không thích là không thích, xem như hắn cũng không có cách nào.
- Ngươi đến cùng thích dạng gì? Làm không tốt, ta có thể sửa...
Vốn muốn nói, lần này không phải tìm ngươi, lời đến khóe miệng, nhịn không được đổi giọng.
Hắn ưu tú như vậy, lại đẹp trai như vậy, vì sao không thích?
- Thích dạng gì?
Thủy Thiên Nhu hừ một tiếng, trong mắt chợt lóe sáng, lộ ra tôn sùng:
- Người ta thích, kiếm pháp phải cao thâm, thiên phú tuyệt đỉnh, bất kể chuyện gì, một chút liền thông, một lần liền rõ, có một ngày, sẽ chỉ điểm ra thiếu hụt của ta, truyền thụ cho ta kiếm pháp cao thâm...
- Chỉ điểm kiếm pháp ngươi? Chẳng lẽ...
Da đầu Lạc Huyền Thanh nổ tung.
- Không sai, ta thích người như Trương Huyền Trương sư, ngươi...
Thủy Thiên Nhu khoát tay áo, vẻ mặt khinh thường:
- Vẫn là thôi đi!