Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Huyền cười cười.

Độc bình thường, quả thực vô dụng đối với loại cường giả này, nhưng Thiên Đạo chân khí có thể chui vào bất kỳ một chỗ nào trong thân thể, coi như tích huyết trùng sinh, đồng dạng có thể phân tán đến trong mỗi một giọt máu che giấu, khó lòng phòng bị.

Tích huyết trùng sinh có thể không e ngại Thiên Đạo trừng phạt, nhưng đối với loại chân khí có thể phá hoại sinh cơ này, khẳng định sẽ nhức đầu không thôi, khó mà loại trừ.

Chỉ cần không trừ được, liền sẽ vĩnh viễn bị quản chế.

Nghe hắn đã chuẩn bị xong, đám người thở phào nhẹ nhõm, Nhan Thanh Cổ Thánh lần nữa nhìn lại, mang theo áp bức:

- Chuyện của hắn, chúng ta có thể dựa theo ngươi nói xử lý, Thần Dung Hoàng cũng có thể tạm thời không chết, nhưng chuyện của ngươi, có phải cũng nên cho Nhân tộc một câu trả lời hay không!

- Ta?

- Ngươi dẫn Dị Linh tộc Linh Thần đi vào chủ điện, để hắn thành công luyện hóa Xuân Thu đại điển mà thờ ơ, khiến Nhân tộc mất đi chí bảo... Chuyện này coi như muốn che lấp, cũng không che giấu được, thậm chí đám người Thần Linh Hoàng chạy trốn cũng đã tuyên truyền ra ngoài. Không cho cái bàn giao, ta sợ Danh Sư thiên hạ, tất cả Nhân tộc đều sẽ đối đãi ngươi thành dị loại, Danh Sư đường cũng không chỗ dung thân!

Nhan Thanh Cổ Thánh nói.

Trương Huyền lặng im.

Hắn không biết thân phận chân thực của Lạc Nhược Hi là Linh Thần.

Bất quá giải thích như vậy, người trong thiên hạ chắc chắn sẽ không tin.

Xuân Thu đại điển, là chí bảo Khổng sư lưu lại, tín niệm mạnh nhất của Nhân tộc, giờ phút này lại bị Dị Linh tộc đạt được, chỉ điều này, liền không có cách nào để cho người ta tha thứ.

Một khi tin tức truyền ra, có thể đoán được, Danh Sư thiên hạ, tất cả Nhân tộc, đều sẽ coi hắn thành dị loại, hết đường chối cãi.

Tìm Linh Thần làm bạn gái... Không phải phản bội là cái gì?

Lúc đó còn nắm tay của đối phương, vì sao không mang Xuân Thu đại điển về?

Mặc kệ trước đó ngươi làm ra bao nhiêu cống hiến, chỉ điều này, liền có thể trở thành chuột chạy qua đường, không còn đường xoay người.

- Tan sẽ cho người trong thiên hạ một câu trả lời, cho Danh Sư đường một câu trả lời!

Hít sâu một hơi, ánh mắt Trương Huyền kiên định.

- Vậy là tốt rồi...

Thấy hắn đã suy nghĩ ra, Nhan Thanh Cổ Thánh gật đầu, không nói thêm lời.

Đối phương chẳng qua là một Kim Thân cảnh, hắn còn khinh thường tự mình ra tay.

Thảo luận xong xuôi, còn lại liền đơn giản.

Thiên Đạo chân khí của Trương Huyền tràn vào trong cơ thể Thần Dung Hoàng, ẩn núp, đồng thời lấy ra một ít đan dược, linh lực, hỗ trợ khôi phục thương thế.

Bất quá thương thế của tên này quá nặng, đã thương tổn tới cơ sở cùng tuổi thọ, đan dược bình thường đã không có hiệu quả quá lớn.


- Đa tạ thiếu gia cứu mạng... Ta chết không có gì đáng tiếc, nhưng cho dù chết, cũng muốn báo thù rửa hận!


Mặc dù không biết hai bên nói thứ gì, nhưng biết là vị trước mắt này van xin cứu tính mạng của hắn, Thần Dung Hoàng đứng dậy ôm quyền.


Thần Linh Hoàng, Thần Tinh Hoàng, trước kia hắn không thèm để ý, không nghĩ tới lần này lật thuyền trong mương.


Lần này có thể còn sống trở về, chắc chắn sẽ để cho bọn họ thừa nhận lửa giận của mình, trả giá thê thảm.


- Không cần khách khí!


Cứu hắn là vì Nhân tộc, cũng không phải vì tư lợi, Trương Huyền lắc đầu nhìn lại, trong mắt mang theo hỏi thăm:


- Ngươi cùng Ngoan Nhân, là quan hệ như thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK