Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Huyền chỉ Ngụy Như Yên.

- Yên tâm đi, chúng ta nhất định hoàn thành!

Đồng thời gật đầu, hai người nhìn sang Ngụy Như Yên, một lát sau, tất cả đều kích động đến sắc mặt đỏ lên:

- Chẳng lẽ... Nữ hài này, lúc trước là Tiên Thiên Độc Thể?

- Tuyệt đối là vậy, nếu không, không có khả năng thừa nhận hồn phách ẩn chứa kịch độc của Tổ Sư!

Giờ phút này thể chất của Ngụy Như Yên đã kích hoạt, liên tục tản mát ra độc khí, hai người thân là Độc Sư thất tinh đỉnh phong, tự nhiên có thể nhận ra.

Vốn còn nghĩ, Tổ Sư chỉ là bị bức bách tìm thân thể, không nghĩ tới lại cũng có thể là Tiên Thiên Độc Thể, cái này thật tốt quá, có thể đoán được, chỉ cần về sau đi theo sau lưng Tổ Sư, Độc Điện lần nữa đạt tới huy hoàng, không còn giống như chuột chạy qua đường, che che lấp lấp.

- Tổ Sư nói, các ngươi mau rời khỏi nơi đây, đi Độc Điện Tổng bộ, tuy nàng đoạt xá thành công, lại lâm vào hôn mê, nhất định phải mau chóng cứu chữa, không được chậm trễ!

Trương Huyền phân phó nói.

Bạch độc sư nhẹ gật đầu:

- Mục đích của chúng ta tới nơi này là vì một quyển sách ở hai nghìn năm trước, ngày hôm qua chúng ta đã để cho Nhược Thanh Viễn Điện chủ đi lấy, chắc hẳn rất nhanh liền ra, chờ lấy được đồ vật, chúng ta lập tức rời đi!

Đi Điện Chủ Lăng lấy sách, có lẽ phí công phu không quá lớn, chậm trễ không được bao lâu.

- Thư tịch?

Trương Huyền nghi hoặc nhìn qua.

- Ân, là về một chỗ di tích, ở Hỏa Nguyên Thành, nghe nói sắp mở ra, Tổng bộ để cho chúng ta mang thứ này đi, có lẽ có thể phát hiện cái gì!

Bạch độc sư không có giấu giếm.

Tuy hồn phách của Tổ Sư không có ở trên người đối phương, nhưng Linh Hồn của hai người bọn họ bị đối phương khống chế, không dám có giấu giếm.

- Thư tịch về Hỏa Nguyên Thành? Chẳng lẽ là... địa đồ kia?

Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.

Rất sớm trước kia, nghe lão Viện trưởng đã từng nói qua, có một địa đồ rơi vào tay Độc Điện, xem ra hai người này đúng là vì tìm nó mà đến.

- Các ngươi nói quyển sách này, sau khi lấy được, có thể cho ta nhìn một cái không? Không mở ra cũng không sao!

Nghĩ vậy, Trương Huyền nhịn không được nói.

Chỉ cần là thư tịch, Thư Viện đều có thể thác ấn, nhìn một cái là được, thậm chí không cần chạm đến.

- Đương nhiên có thể...

Bạch độc sư gật đầu.

Đối phương cũng là Độc Sư, càng là thân thể thứ nhất được Tổ Sư đoạt xá, nhìn thư tịch một chút mà thôi, coi như lấy đi, hắn cũng không dám cự tuyệt.

- Vậy cảm ơn rồi...

Cười cười, Trương Huyền đang muốn nói chuyện, chợt nghe mặt đất lắc lư kịch liệt, một thanh âm trầm lắng từ đằng xa đột nhiên vang lên, giống như là vật gì ầm ầm sụp xuống.

- Làm sao vậy?

Sắc mặt trầm xuống, ba người đồng thời bay lên, nhìn về phương hướng thanh âm, sau đó chứng kiến, một cỗ lực lượng cực lớn từ nơi không xa truyền lại, như có siêu cấp cường giả đang tiến hành chiến đấu.

- Là cường giả Thánh Vực tứ trọng xuất thủ...

Nhướng mày, Bạch độc sư nói.

- Nơi đó là... phương hướng Điện Chủ Lăng! Mau tới nhìn xem...

Hồng Viễn Độc Điện thực lực mạnh nhất là Nhược Thanh Viễn, chỉ có Thánh Vực tam trọng đỉnh phong, hiện tại ở hướng kia lại bạo phát lực lượng của cường giả tứ trọng, rõ ràng xuất hiện biến cố!

Hơn nữa, mấu chốt nhất là ở Điện Chủ Lăng!

Nơi đây, đúng là địa phương chứa đựng bản thư tịch kia.

Vèo! Vèo! Vèo!

Tốc độ của ba người cực nhanh, thời gian nháy con mắt đi vào trước mặt, chỉ thấy kiến trúc nguy nga của Điện Chủ Lăng đã sụp xuống, bọn người Hứa Trưởng lão đứng ở cách đó không xa, vẻ mặt sốt ruột.

- Xảy ra chuyện gì?

Bạch độc sư mở miệng hỏi.

- Bẩm báo Bạch độc sư, ta cũng không rõ ràng lắm, tối hôm qua Điện chủ nói muốn đi lấy đồ vật, để cho chúng ta ở chỗ này chờ, hiện tại còn không có xuất hiện...

Hứa Trưởng lão vội vàng nói.

- Một mực không có đi ra? Khẳng định đã xảy ra chuyện, mau qua nhìn xem!

Nhướng mày, Bạch độc sư không chút do dự, đi đầu lao vào Điện Chủ Lăng.

Hải độc sư cùng Trương Huyền theo sát.

Đám người Hứa Trưởng lão thấy bọn họ đi vào, từng cái tràn đầy xoắn xuýt, chần chờ một lát, cũng nghiến răng đi theo.

Dựa theo tình huống bình thường, nơi này chỉ có Điện chủ mới có thể tiến nhập, bọn họ là không có tư cách, hiện tại xuất hiện biến cố, cũng chỉ có thể phá hư quy củ.

Tiến nhập trong đó, chỉ thấy trên sườn núi khắp nơi đều là lăng mộ, an táng các thời kỳ Điện chủ, từng cái tu kiến cao lớn hùng vĩ, phía trước trên tấm bia đá, điêu khắc sự tích cuộc đời, hiển lộ rõ ràng chiến công hiển hách.


Không lâu sau, đuổi theo đám người Bạch độc sư, chỉ thấy bọn hắn đã ngừng lại, đứng ở trước một cái hố to, sắc mặt khó coi.


Nhìn theo ánh mắt của ba người, đồng tử của Hứa Trưởng lão co rụt lại, sắc mặt trở nên trắng bệch:


- Điện chủ...


Chỉ thấy Nhược Thanh Viễn Điện chủ nằm ở chính giữa hố to, toàn thân máu tươi.


Vội vàng bay qua, ôm lấy, lại phát hiện người sau, dĩ nhiên đoạn tuyệt hô hấp, như bị người một chưởng đập thành như vậy, ngay cả hố to trước mắt cũng có thể là đối phương gây nên.


- Điện chủ... Chết?


Tất cả Trưởng lão, sắc mặt đều trắng nhợt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK