Tuy trong lòng nghi ngờ, nhưng Lạc Nhược Hi không nghi ngờ đối phương là muốn đi tìm Lạc Thất Thất.
Đối với tình cảm, nàng vẫn có thể nhìn ra.
- Ừm!
Trương Huyền nhẹ gật đầu:
- Là lỗi lầm của ta, tạo thành tổn thương cực lớn cho Lạc gia, vừa vặn lĩnh ngộ phong cấm không gian chân giải, muốn truyền dạy cho bọn hắn, bù đắp chuyện lúc trước!
- Gây ra hiểu lầm, quả thực bất công với bọn hắn, cũng nên đền bù một chút, chỉ là... bây giờ ngươi đi qua, ta sợ không những không cảm kích, còn sẽ gây nên phiền phức càng lớn!
Lạc Nhược Hi lắc đầu.
Nếu không phải lúc ấy Trương gia thủ hộ, cùng Danh Sư đường, Dương sư ở một bên, đã giết máu chảy thành sông.
Lần này coi như mang theo ý tốt đi qua, đối phương cũng chưa chắc cảm kích.
Làm không cẩn thận vẫn sẽ ra tay đánh nhau, hai bên đều không vui.
- Ta cũng biết, cho nên muốn thảo luận với ngươi, ngụy trang một chút, để bọn hắn khó mà nhận ra, như vậy sẽ không xuất hiện hiểu lầm.
Cũng biết giờ phút này Lạc gia căm thù hắn, trên mặt lộ ra chút bất đắc dĩ, Trương Huyền nói:
- Phong cấm chân giải, luôn là bí mật bất truyền của Lạc gia, gia tộc bọn họ đến bây giờ cũng không người có thể đạt tới, truyền thụ cho bọn họ, cũng coi như bù đắp mắc nợ trước đó.
Sự tình lần trước, chỉ trách hắn không có trước thời hạn hỏi rõ ràng tiểu công chúa là ai, mới chọc ra Ô Long lớn như thế.
Trước thời hạn tìm hiểu, không đáp ứng vụ hôn nhân này, cũng sẽ không náo động đến hai nhà triệt để đoạn tuyệt, cũng sẽ không để Lạc gia mất mặt mũi.
- Tốt!
Lạc Nhược Hi lên tiếng.
- Ngươi... Không tức giận?
Thấy nữ hài sảng khoái đáp lại, Trương Huyền nhịn không được hỏi.
Nói thật, đổi lại cô gái khác, khẳng định sẽ cảm thấy không thoải mái, nàng đáp lại nhanh như vậy, chẳng lẽ không thèm để ý?
- Đương nhiên không tức giận!
Lạc Nhược Hi nhẹ nhàng cười một tiếng, tựa như đóa hoa nở rộ.
Thật ra thì Trương Huyền càng như vậy, nàng càng cảm thấy không có nhìn lầm người, làm đúng không trương dương, khiêm tốn kín đáo, làm sai dũng cảm thừa nhận, lòng dạ thẳng thắn vô tư, đúng mực! Đây mới là khí độ một nam nhân nên có, mới là người Lạc Nhược Hi nàng ưa thích.
- Vậy chúng ta lên đường đi!
Trương Huyền cười ha ha một tiếng, nắm chặt bàn tay của đối phương, cảm thấy lòng tràn đầy hạnh phúc.
...
Hiểu không gian càng sâu, mượn nhờ Long Cốt Thần Thương, Trương Huyền cũng có thể tìm kiếm không gian trùng động, bởi như vậy, tốc độ phi hành nhanh hơn rất nhiều, thời gian không dài, lần nữa đi tới phạm vi Lạc gia.
- Ngươi ngụy trang, dù Danh Sư cửu tinh cũng khó phát giác, nhưng muốn giấu diếm được một chút bảo vật đặc thù, vẫn là làm không được, ta chỗ này có một phù lục dùng để ngụy trang, sau khi dán lên mặt, bất luận người nào cũng phát giác không được!
Thấy hắn ngụy trang xong xuôi, Lạc Nhược Hi nhìn một cái, tay lấy ra linh phù.
- Quá tốt rồi!
Trương Huyền vội vàng nhận lấy.
Lần trước hắn chuyên tâm ngụy trang, vẫn bị Dương sư phát hiện, có thứ này, tự nhiên càng thêm an toàn.
Cúi đầu nhìn về phía linh phù, phía trên khắc hoạ hoa văn cùng kiểu chữ đặc thù, không biết cái nào, chẳng qua cho người ta một loại lực lượng cực kỳ mạnh, thần thức cũng không thể nhìn thấu, nhẹ nhàng đặt ở trên trán.
Ông!