Da mặt Chiêm sư run rẩy, nắm đấm xiết chặt.
Thực lực của Trịnh Dương, Ngụy Như Yên, so với Nhậm Thanh Viễn cũng không kém chút nào, hắn tới tỷ thí, quả thực chỉ có bị đòn, nhưng Khải Linh sư công hội hội trưởng, khống chế vô số Danh Sư đường biết đi, thật muốn chiến đấu, cũng không cho phép khinh thường!
- Thế nào, không đánh cũng được, hiện tại xin lỗi lão sư ta, sau đó thủ tiêu lệnh truy nã của Thánh Tử điện!
Vương Dĩnh hơi vung cánh tay.
- Xin lỗi... Tuyệt không có khả năng này!
Chiêm sư cắn chặt răng:
- Dù Thánh Tử điện ta chết trận, cũng tuyệt không khuất phục người khác!
- Nếu ngươi đại nghĩa như thế, vậy ta tác thành ngươi...
Không nghĩ tới vị này quyết tuyệt như vậy, Vương Dĩnh chẳng muốn nói nhảm nữa, bàn tay vẫy ra.
Phần phật!
Một tòa Danh Sư đường thẳng tắp đánh tới Chiêm sư, tốc độ cực nhanh, tiếng gió rít gào, cho người ta một cảm giác lực trùng kích cùng áp bách cực mạnh.
Chiêm sư tiến lên đón.
Ông!
Lực lượng hùng hồn phun trào, trên không trung hội tụ ra một chưởng ấn bảy tám mét, cùng Danh Sư đường đối đầu chung một chỗ.
Tạch tạch!
Nhà sụp đổ, xuất hiện một chưởng ấn to lớn, Chiêm sư cũng bị lực lượng hung mãnh ép tới không ngừng lui về phía sau.
- Dừng tay... Đây là Danh Sư đường của liên minh đế quốc ta...
Một vị Danh Sư cửu tinh lo lắng, ngươi đây không phải chiến đấu, mà là phá hủy kiến trúc của chúng ta!
- Hà sư, hiện tại không quản được nhiều như vậy...
Biết lúc này không phải thời điểm suy tính những thứ kia, Chiêm sư biết tránh cũng không thể tránh, thân thể đột nhiên nhảy lên, thẳng tắp vọt tới Vương Dĩnh.
Bắt người trước phải bắt ngựa, bắt giặc trước bắt vua! Muốn phá giải Khải Linh sư vây công, chỉ có trước bắt Khải Linh sư lại, nếu không chỉ là Danh Sư đường, là có thể làm hắn hao hết tất cả lực lượng, không còn chút sức chiến đấu.
- Chẳng lẽ ngươi thật cho rằng, ta chỉ dựa vào khải linh mới có thực lực?
Thấy hắn xông lại, Vương Dĩnh cười lạnh.
Thực lực của nàng, tuy kém Trịnh Dương, Ngụy Như Yên, nhưng trở thành Khải Linh sư công hội hội trưởng, nhận được lực lượng của vô số tiền bối gia trì, sớm đã không còn là nữ hài đơn thuần trước kia.
Nhẹ nhàng bóp một cái, bàn tay bỗng nhiên đẩy về phía trước, động tác thoạt nhìn không nhanh, nhưng mang theo lực lượng khiến người ta run sợ, Chiêm sư đang muốn tiếp tục vọt tới, lập tức cảm thấy rùng mình, ngay sau đó thấy một khôi lỗi to lớn chẳng biết lúc nào xuất hiện ở trên không, một quyền mạnh mẽ đập tới hắn.
- Là chí bảo trấn hội của Khải Linh sư công hội, Thiên Nhân khôi lỗi!
Con ngươi của Nhậm Thanh Viễn co rụt lại, la lên.
Phần phật!
Bất quá hắn kêu đã chậm, nắm đấm to lớn của khôi lỗi đã sắp rơi vào sống lưng của Chiêm sư, một khi đập trúng, coi như hắn là Thánh Vực cửu trọng sơ kỳ, sợ rằng cũng trọng thương, không có khả năng trốn tránh.
- Quyền hạ lưu người...
Ngay thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, một đạo kiếm mang huy hoàng không biết từ chỗ nào bắn tới, chặn lại khôi lỗi công kích.