Vốn cho rằng là Độc điện Điện Chủ, hoặc là Dị Linh tộc giả mạo, làm sao cũng không nghĩ đến, lại là một gia hỏa tu vi thấp ngụy trang!
Sớm biết thực lực đối phương thấp như vậy, chắc chắn sẽ không phóng ra công kích cường đại như thế!
Trong hôn mê, Trương Huyền cảm nhận được lực lượng của Triệu Nhã truyền vào, bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc, vội vàng quay đầu, chỉ thấy vẻ mặt nữ hài trắng bệch, khóe miệng mang theo vui vẻ.
- Lão sư, ngươi đã tỉnh, ta không sao...
Nói xong, mắt tối sầm lại, không thể kiên trì được nữa, té ngã trên đất, thân ảnh vốn hơi có vẻ cao gầy, giờ phút này lại gầy yếu như vậy, bất lực như vậy.
- Triệu Nhã!
Sao còn không rõ chuyện gì xảy ra, hốc mắt của Trương Huyền lập tức đỏ lên, tựa như muốn nhỏ ra máu tươi. Đột nhiên đứng dậy, bàn tay bỗng nhiên điểm một cái.
Ầm ầm!
Thiên Đạo chân khí trong cơ thể giống như không cần tiền, điên cuồng tràn vào trong cơ thể nữ hài.
Bất quá chân khí vừa tiến vào, như bị nước lạnh đổ vào, thân thể lập tức lạnh một nửa.
Trong cơ thể bữ hài trước đó bị Khốn Thiên Tỏa khóa lại kinh mạch, giờ phút này toàn bộ vỡ vụn, một cây cũng không thừa, nói cách khác, về sau coi như chữa khỏi, cũng sẽ là phế nhân, không còn một chút tu vi!
- Không...
Trương Huyền gầm lên giận dữ, chỉ cảm thấy da đầu sắp nổ tung. Cố gắng tu luyện, từng bước một đi đến hiện tại, thật muốn thành phế nhân, có thể nói sống không bằng chết!
- Thả Triệu Nhã xuống...
Không còn chân khí áp bức, đại trưởng lão U Nhược Tâm đi tới trước mặt, cũng nhìn rõ ràng tình huống của Triệu Nhã, gấp gáp hét lớn.
- Là ngươi, là các ngươi!
Ôm nữ hài vào trong ngực, Trương Huyền chậm rãi đứng dậy, nhìn đại trưởng lão cùng Khúc trưởng lão trước mắt, ánh mắt đỏ như máu, tựa như muốn giết người.
Hắn đưa đệ tử đến Băng Nguyên cung, là vì để nàng nhanh chóng kích hoạt thể chất, thực lực tăng thêm, nếu như sớm biết, đối phương sẽ dùng ra thủ đoạn tàn nhẫn như vậy với học sinh của mình, đánh chết cũng sẽ không đồng ý!
Nói thật, nhìn thấy học sinh bị khóa kinh mạch, nhận thống khổ như vậy, nên giúp nàng hả giận, kết quả nhất thời không có nhẫn tâm, ủ thành đại họa!
- Ta nói qua... Nếu như học sinh của ta xảy ra chuyện gì, ta sẽ để Băng Nguyên cung chôn cùng!
Thanh âm băng lãnh, cả người Trương Huyền giống như ma quỷ từ Địa Ngục đi ra.
Lúc trước thời điểm Liễu Huyên mang Triệu Nhã đi, hắn nói qua, nếu như đối phương không tốt với nàng, sẽ diệt Băng Nguyên cung, các ngươi vì để cho nàng kích hoạt thể chất, lại mặc kệ cảm thụ của nàng, để nàng biến thành như vậy, vậy ta cũng không có gì phải cố kỵ!
- Ngươi là Trương Huyền đúng không, thân là Danh Sư thiên tài, Thánh Tử điện xông Danh Sư lâu thành công, tiền đồ không thể đo lường, đừng làm loạn, nếu không Danh Sư đường có quyền lợi tước đoạt tư cách Danh Sư của ngươi, thậm chí truy nã toàn bộ đại lục...
Thấy thanh niên trước mắt trở nên có chút không thể nói lý, Khúc trưởng lão nhịn không được hét lớn.
Tình huống của Triệu Nhã, hắn biết một chút, U Nhược Tâm hiểu được, hắn tự nhiên cũng đoán ra được. Trương Huyền này, thiên tư rất mạnh, ở Thánh Tử điện cũng phải kể đến, chẳng lẽ bởi vậy chôn vùi tương lai tốt đẹp?
- Danh Sư? A! Tốt một cái chú ý quy tắc Danh Sư, ngày hôm nay... Ta không phải Danh Sư, chỉ là lão sư của nàng, ta muốn vì nàng trút giận, vì nàng báo thù!
Bàn tay trảo một cái, xé nát Danh Sư bào trên người, Trương Huyền cười lạnh, giống như điên cuồng.
Từ trước đến nay, đủ loại quy tắc Danh Sư áp bức, để hắn bó tay bó chân, đều dựa theo quy củ làm việc, nhưng ngày hôm nay... Không được! Không vì cái khác, chỉ vì Triệu Nhã... Báo thù rửa hận!