Trương Huyền sững sờ.
- Không cần phải khách khí!
Diệp Tiền xua tay nói:
- Nếu như ngươi không muốn thì ta mới là người cảm thấy ngại a!
- Đa tạ thái tử!
Biết rõ đối phương bởi vì hai cái Trì Nhãn mà bồi thường cho mình, nếu như từ chối thì đối phương lại không tiện, lúc này hắn mới gật gật đầu thu vào giới chỉ trữ vật.
- Thầy Trương, ngươi nguyện ý phân ra Trì Nhãn, chuyện này làm chúng ta vô cùng cảm kích. Ở đây có hai viên Hợp Linh đan, ta nguyện ý dùng làm thù lao để tặng, mong rằng thầy Trương vui vẻ nhận lấy!
La Chiêu cũng đi tới, đưa đến một cái bình ngọc.
Thái tử đã tỏ thái độ như vậy, bọn hắn lấy được ân huệ mà lại không biết tốt xấu, như vậy bọn hắn cũng không cần sống nữa.
Ba đại chư hầu tổng cộng mua được mười một viên Hợp Linh đan, sau khi cho mọi người dùng để tăng tu vi lên vẫn còn thừa lại hai viên.
- Ừm!
Tiếp nhận đan dược, Trương Huyền tiện tay ném vào bên trong.
Có chơi có chịu, thua chính là thua, coi như đối phương không tình nguyện thì cũng không thể làm gì khác hơn được.
Đưa cho bọn họ hai cái Trì Nhãn, có thể nói là ân huệ rất lớn. Hắn thu hai viên Hợp Linh đan làm thù lao thì cũng không tính là gì.
Lại nói, thu đồ vật đồng nghĩa với việc đã thanh toán ân oán xong, đối phương cũng không cần phải nợ nhân tình, nhất cử lưỡng tiện.
- Trì Nhãn và danh ngạch đã phân phối hết, tiệc tối chính thức bắt đầu, hi vọng mọi người có thể ăn thỏa thích, chơi vui vẻ!
Diệp Tiền vung tay lên, lập tức có không ít cung nữ dáng người uyển chuyển bưng lên vô số mỹ thực.
Vị thái tử điện hạ này quả thực rất thích hưởng thụ, mỹ thực ở trên khay, mỗi một cái đều có giá trị không nhỏ, ăn một bữa sẽ có rất nhiều phú hào có thể táng gia bại sản.
- La Tuyền, Tất Giang Hải, hai viên Hợp Linh đan này mỗi người các ngươi một viên, sau đêm nay trở về lập tức dùng đi!
Cổ tay khẽ đảo, Trương Huyền mang hai viên Hợp Linh đan mà vừa rồi đám người thầy La cho đưa ra cho hai người.
Thứ này mặc dù có thể khiến cho cho cường giả Hợp Linh cảnh vô điều kiện tấn thăng lên một cấp độ nhỏ, thế nhưng đối với hắn... Hiệu quả lại không lớn!
Chỉ cần tìm kiếm được đầy đủ công pháp Thiên Đạo Hợp Linh cảnh, như vậy chuyện đột phá đối với hắn không có khác nhau quá nhiều so với chuyện uống nước. Nếu để cho bản thân dùng thì cũng là lãng phí.
- Cho chúng ta?
La Tuyền, Tất Giang Hải đồng thời sững sờ.
Đan dược này trân quý thế nào cũng không phải bọn hắn không biết. Ngay cả một viên đối phương cũng không cần trực tiếp đưa cho hai người, cái này...
- Ừm, nhanh tăng thực lực lên đi. Sau khi đi vào Hóa Thanh trì, cũng không thể lãng phí danh ngạch mà ta vất vả lắm mới tranh thủ cho các ngươi a!
Trương Huyền thản nhiên nói.
- Đa tạ thầy Trương!
Hốc mắt đỏ lên, hai người đồng loạt khom người.
Ba thứ hạng đầu khác vì đề phòng cạnh tranh, cho nên đều thi triển thủ đoạn của riêng mình. Mà thầyTrương, rất là khiêm tốn, thẳng thắn đối xử với mọi người... Khiến cho người ta từ sâu trong lòng sinh ra sự cảm kích.
Trước đó La Tuyền, Tất Giang Hải còn muốn sau khi đi vào Danh sư học viện để phân cao thấp. Thế nhưng bây giờ mới biết, không chỉ hiểu biết về tu vi, mà ngay cả lòng dạ, tâm cảnh bọn họ cũng kém hơn đối phương rất nhiều, hoàn toàn không có khả năng so sánh.
Nếu như suy nghĩ của hai người để cho đám người thầy La ở phía đối diện biết được, nhất định bọn họ sẽ khóc ra thành tiếng.
Liền cái này hai hàng, còn rất mực khiêm tốn, thẳng thắn đối xử mọi người?
Thẳng thắn cái em gái ngươi ah, ngươi không thấy chúng ta bị chỉnh thảm cỡ nào hay sao?
Lấy được danh ngạch và Trì Nhãn vốn thuộc về mình, còn phải cam tâm tình nguyện, trong lòng rất là cảm kích... Người có thể vô sỉ hèn hạ như thế chỉ sợ cũng chỉ có người này mà thôi...
...
Ngoài phủ đệ của Thái tử.
- Bệ hạ, thầy Vệ!
Nhìn thấy hai bóng người ở trước mắt, hộ vệ giật nảy mình.
- Ta đi bẩm báo điện hạ để hắn đích thân ra nghênh tiếp...
Hai người rất có địa vị ở Huyễn Vũ đế quốc, muộn như thế rồi mà lại còn đồng thời tới đây, đổi lại là ai cũng sẽ hoảng sợ không dứt.
- Không cần, ngươi cứ tiếp tục trông coi, ta và thầy Vệ sẽ tự đi vào xem!
Diệp Vấn Thiên khoát tay chặn lại, cùng với Vệ Giang nhanh chân đi vào bên trong.
- Nếu như... thầy Trương kia thật nắm giữ thiên phú Chiến sư thì phải làm sao bây giờ?
Đi vào sân nhỏ, vừa đi Diệp Vấn Thiên ở bên cạnh không nhịn được hỏi một câu.
- Còn có thể làm sao cơ chứ? Lập tức bẩm báo cho Danh sư học viện, chuyên môn bồi dưỡng! Người tài giỏi như thế, trình độ quan trọng đối với Danh sư đường, không cần ta nói thì ngươi cũng hẳn phải biết!
Vệ Giang dùng vẻ mặt nghiêm túc nói.
- Ừm!
Diệp Vấn Thiên gật đầu.
Mặc dù hắn không phải là Danh sư, thế nhưng thân là chủ một nước, đối với chuyện Chiến Sư vẫn biết một chút.
Được gọi là chiến đấu chi vương bên trong Danh sư, một khi được xác nhận, coi như là địa vị của viện trưởng Hồng Viễn Danh sư học viện chưa hẳn đã có thể hơn người này!
- Chỉ là... Chiến sư cũng cần phải tuyển chọn, cùng một loạt thủ đoạn khác. Chúng ta cứ đi qua như thế, phải xác nhận như thế nào cơ chứ?
Diệp Vấn Thiên nhíu mày.
Chiến sư cần phải dùng thủ đoạn đặc biệt để xác nhận, rấ tlaf phiền phức, không phải dễ dàng là có thể hoàn thành như vậy.
- Cái này... Trước tiên cứ gặp mặt rồi lại nói...
Vệ Giang chần chờ một chút, đang muốn nói tiếp thì đã nghe đến tiếng bước chân từ phía trước truyền đến. Hai người bọn họ lập tức nhìn thấy ba bóng người đang ở cách đó không xa đi tới.
Khi nhìn thấy rõ bộ dáng của ba người, Diệp Vấn Thiên vội vàng tiến về phía trước một bước:
- Diệp Vấn Thiên bái kiến Lục công chúa điện hạ! Cô Lạc,
Thầy Hình cũng có mặt sao?
Mấy người này không phải là ai khác, chính là Lục công chúa Ngọc Phi Nhi, Lạc Thất Thất và Hình Viễn đã thay quần áo xong, tới đây tham gia yến hội.
- Hóa ra là Vấn Thiên bệ hạ, ta vừa vặn có việc muốn hỏi ngươi.
Nhìn thấy người tới là hắn, Phi Nhi công chúa nhướng mày lên:
- Rốt cuộc ngươi quản lý Huyễn Vũ đế quốc này thế nào vậy? Nếu như không muốn làm thì ngươi có thể nói một tiếng...