Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đây là Thánh Vực bát trọng!

Nhìn trên không, đối mặt năm đại cao thủ, Địa Ngục Thanh Long thú vẫn thành thạo, mảy may không thèm để ý, Lạc Huyền Thanh tràn đầy hâm mộ.

Cường giả Thánh Vực bát trọng, lĩnh ngộ Động Hư lực, lĩnh vực phóng ra, tựa như động thiên thuộc về mình, quả thực không phải dựa vào nhiều người liền có thể chiến thắng.

Dù đám người Trương Thuần đều là cao thủ đỉnh phong Trong Thánh Tử điện, nhưng so sánh với nó, vẫn kém quá nhiều!

- Quả thực rất lợi hại!

Trương Huyền cũng không nhịn được cảm khái.

Vốn cho rằng vừa rồi người này ra tay với hắn, đã dùng toàn lực, hiện tại xem ra, khả năng ngay cả một phần mười thực lực cũng không có lấy ra. Nếu không, căn bản không chờ mình tế ra xương ngón tay Ngoan Nhân, đã bị đập thành bánh thịt.

- Nếu có loại thực lực này, lại đi Lạc gia cầu hôn, hẳn là sẽ đơn giản hơn không ít...

Mắt Trương Huyền sáng lên.

Mặc dù Thánh Vực bát trọng, ở Thánh Nhân quý tộc như Lạc gia, cũng không tính là gì, nhưng thực lực như vậy đã đứng ở đỉnh phong đại lục, lại thêm vừa mới hai mươi tuổi, hẳn là sẽ để đối phương chú trọng.

Rầm rầm rầm!

Đang cảm khái, Địa Ngục Thanh Long thú liên tiếp ra tay, bốn người về sau gia nhập, cũng giống như Trương Thuần, từng cái treo ở trên vách đá, như là lạp xưởng.

- Tiểu tử, dùng thú sủng chiến đấu với chúng ta, tính là anh hùng gì! Có dám cùng ta đơn đả độc đấu hay không?

Biết tiếp tục bị đánh như vậy, không chết cũng tàn phế, hàm răng của Trương Thuần cắn chảy ra máu.

- Đơn đả độc đấu? Ngươi đường đường cường giả Thánh Vực thất trọng đỉnh phong, cùng ta một Thánh Vực ngũ trọng đơn đấu?

Trương Huyền cười nhạo.

Mặc dù hắn nắm giữ thực lực vượt cấp chiến đấu, nhưng so sánh với Thánh Vực thất trọng đỉnh phong, vẫn kém một đoạn rất lớn. Đã không phải là đối thủ, tại sao phải đơn đấu? Tìm tai vạ ư?

- Ta đè thấp tu vi cùng ngươi chiến đấu!

Trương Thuần vội nói.

Trương Huyền nâng mí mắt lên:

- Không rảnh!

Làm Thuần Thú sư, thú sủng cũng là một bộ phận thực lực của bản thân, đã không cần ra tay, cũng có thể ngược bọn hắn chết đi sống lại, thì không cần phải tự thân lên tràng.

Trương Thuần tức sắp nổ tung, có chút phát điên.

Thân là siêu cấp thiên tài của Trương gia, bất kể ở gia tộc, hay ở Thánh Tử điện, đều thuận dòng thuận gió, lúc nào nhận qua loại oan ức này!

- Ngươi không dám?

Nắm đấm siết chặt, con mắt đỏ lên.

Thanh Long thú quá mạnh, muốn chiến thắng, tuyệt đối không thể, xem như thi triển lực lượng huyết mạch, nhiều nhất chỉ có khả năng chạy trốn...

Chỉ là lực lượng huyết mạch không thể tuỳ tiện thi triển, coi như hắn thiên phú mạnh mẽ, cũng không dám tùy tiện sử dụng. Bởi vậy, phương pháp duy nhất giải quyết khốn cảnh trước mắt, là đánh bại người này!

Chỉ cần dụ hắn ra tay, trong nháy mắt chế ngự, không chỉ có thể báo khuất nhục, còn có thể để Thanh Long thú nghe theo mệnh lệnh, giáo huấn đám người Lạc Huyền Thanh một lần.

Nếu không bản thân ăn thiệt thòi lớn như thế, một khi đối phương tuyên truyền ra ngoài, còn có mặt mũi nào tiếp tục ở lại Thánh Tử điện?

- Đúng vậy nha, không dám!

Trương Huyền gật đầu.

- ...

Thân thể Trương Thuần nhoáng một cái.

Tu luyện giả khác, nhất là trẻ tuổi như vậy, vừa nghe đến loại lời này, khẳng định sẽ đỏ mắt xông lại, người này ngược lại tốt, vẻ mặt không quan trọng, còn một bộ lợn chết không sợ nước sôi, ta không dám ta kiêu ngạo... sao da mặt dày như vậy?

- Lạc Huyền Thanh cho ngươi cái gì? Ta cho ngươi y như vậy, chỉ cần ngươi tỷ thí với ta một trận!

Hít sâu một hơi, Trương Thuần lần nữa nói.

Đối phương là Lạc Huyền Thanh mời tới, khẳng định cho thù lao, không trông cậy vào đối phương có khả năng phản bội, chỉ cần có thể cùng hắn giao đấu một trận là đủ. Chỉ cần không cho gia hỏa kia ra tay, giáo huấn một tiểu nhân vật chỉ có Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, vẫn là nhẹ nhõm vui vẻ.

- Hắn cho ta một... Năm viên Linh Thạch tuyệt phẩm! Nếu như ngươi có thể lấy ra, ta không chỉ có thể giao đấu với ngươi, mấy người các ngươi cùng tiến lên cũng được!

Nghe được cho tiền, ánh mắt Trương Huyền sáng lên.

- ...

Trương Thuần nghẹn nói không ra lời.

Mới vừa rồi còn nói không dám, mình vừa gia giá, liền lập tức tiếp nhận, còn muốn năm người bọn họ chung một chỗ... Có thể đừng tham tiền như thế hay không?

- Tốt, ta cho ngươi năm viên Linh Thạch tuyệt phẩm, có điều, bây giờ trên người ta không có, chỉ cần bằng lòng tỷ thí với ta, mặc kệ thắng thua, trở lại Thánh Tử điện, đều sẽ xin gia tộc mang tới cho ngươi!

Dù Trương Thuần tức sắp nổ tung, vẫn cắn răng nói.

- Cái này...

Nghe người này nói không có, Trương Huyền chần chờ một chút:

- Như vậy đi, ngươi trước viết cái chứng từ, nói nợ ta năm viên Linh Thạch tuyệt phẩm, ta liền đánh với ngươi!

- Được!

Sợ hắn nuốt lời, Trương Thuần không có quá nhiều do dự, lấy ra giấy, cắn nát đầu ngón tay, rất nhanh viết ra một hàng chữ:

- Cái này dùng huyết dịch của ta viết, ẩn chứa lực lượng huyết mạch, không cách nào giả mạo!

Nhận lấy giấy, Trương Huyền nhìn một cái, thấy đối phương không có đùa nghịch thủ đoạn, lúc này mới thoả mãn nhẹ gật đầu, nhìn về phía Thanh Long thú ở trên không:


- Thả bọn hắn ra!


- Rõ!


Thanh Long thú lên tiếng, tinh thần buông lỏng, Động Hư lực vây khốn đối phương tản ra.


Hô hô hô hô hô!


Năm người lắc lư một cái, hạ xuống một nửa, cuối cùng vẫn ổn định thân hình ở trên không trung.


- Cho...


Lấy ra một bình đan dược, đổ ra năm viên, cho mỗi người một viên, bản thân cũng ăn một viên, lúc này Trương Thuần mới cảm thấy hóa giải không ít. Thanh Long thú quá mạnh, cho dù năm người bọn họ liên thủ, cũng kém quá xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK