- Tôn độc sư, ngươi... Quá lỗ mãng!
Sau khi khiếp sợ, như nhớ tới cái gì, sắc mặt Lý Viên trở nên có chút khó coi:
- Bọn họ đều là thuộc hạ của Đoạn Nhân sư huynh, đả thương người của hắn, hắn nhất định sẽ mất hứng...
- Đúng vậy, Đoàn sư huynh luôn bao che khuyết điểm, hơn nữa tính cách dữ dằn, người đắc tội hắn, phiền toái rất lớn...
Một thanh niên khác sắc mặt cũng khó coi.
Vừa rồi nếu vị Tôn độc sư này ẩn nhẫn, cùng lắm thì làm cho đối phương độc thoáng một phát, sự tình sẽ trôi qua, hiện tại tốt rồi, đánh người thành cái dạng này, Đoàn sư huynh tất nhiên sẽ không vui... Đến lúc đó đến tìm phiền toái, ai có thể chống lại?
- Đoàn sư huynh?
Thấy bọn họ sợ như vậy, Trương Huyền nhìn lại.
- Đoạn Nhân sư huynh là đệ tử thân truyền của Minh Chân Phó điện chủ, sớm đã đạt đến Thánh Vực nhất trọng hậu kỳ, càng là Độc Sư lục tinh... Ở trong tu luyện giả thế hệ thứ hai của Độc Điện, thuộc về mạnh nhất, bởi vậy được chúng ta tôn xưng một tiếng sư huynh. Lưu Húc này, đúng là thuộc hạ trung thành nhất của hắn...
Lý Viên vội vàng giải thích.
Độc Điện Điện chủ cùng tất cả Trưởng lão, thuộc về bối phận thứ nhất, đệ tử đằng sau lại thuộc về một bối phận.
Vị Đoạn Nhân này, ở trong thế hệ thứ hai xa xa vượt lên đầu, sớm đã đạt đến tình trạng bọn hắn nhìn lên.
- Thánh Vực nhất trọng hậu kỳ, Độc Sư lục tinh? Chẳng lẽ hắn còn có thể bởi vì một thuộc hạ, mà tìm ta phiền toái hay sao?
Thấy mấy người sợ như vậy, Trương Huyền cười lắc đầu.
Coi như đối phương không phân rõ phải trái, cũng phải không nhìn mặt tăng mà nhìn mặt phật a!
Mình là ân nhân cứu mạng của Hứa Trưởng lão, coi như là bằng hữu của Trưởng lão thế hệ thứ nhất, coi như đối phương lại kiêu ngạo, một vãn bối, còn có thể bởi vì một thuộc hạ mà khó xử bản thân?
- Tôn độc sư có chỗ không biết, lần trước Ngô Hải Nguyên sư huynh, bởi vì Lưu Húc này không hiểu quy củ, xuất thủ giáo huấn một trận, kết quả, Đoàn sư huynh dưới sự giận dữ, cứng rắn độc câm, đến bây giờ còn không thể nói chuyện...
Biểu lộ sắp muốn khóc lên, Lý Viên vội vàng nói:
- Phải biết rằng Ngô Hải Nguyên sư huynh, cũng là một vị Độc Sư lục tinh, tu vi càng đạt đến Thánh Vực nhất trọng...
- Còn có việc này?
Trương Huyền có chút kỳ quái, nghi hoặc nhìn qua:
- Vì một thuộc hạ, đắc tội Độc Sư đồng cấp bậc... Thật hay giả?
Khó trách hắn không tin.
Vừa rồi Lưu Húc này, hắn nhìn kỹ, chỉ có thực lực Hóa Phàm bát trọng Đạp Hư cảnh, đoán chừng nhiều nhất là Độc Sư ngũ tinh, loại người này toàn bộ Độc Điện vừa nắm một bó to, vì gia hỏa như vậy, đắc tội Độc Sư lục tinh đồng cấp bậc, vị Đoàn sư huynh này, bao che khuyết điểm có chút bất khả tư nghị a!
- Cái này...
Thấy hắn không rõ, Lý Viên chần chừ một chút, cắn răng nói:
- Ngươi vừa tới khả năng không biết... Lưu Húc này, không chỉ là thuộc hạ của Đoàn sư huynh, còn là... Trai lơ của hắn!
- Trai lơ?
Trương Huyền không thể lý giải:
- Đoàn sư huynh... Là nữ?
Trai lơ chính là ăn cơm bao (*trai bao), chẳng lẽ vị Đoạn Nhân này, là một nữ tử?
Danh Sư Đại Lục, nam tôn nữ ti, nữ cũng muốn xưng hô “Sư huynh”, thật giống như Hồ Yêu Yêu được xưng là “Học trưởng”.
Bất quá, Lưu Húc lớn lên xấu như vậy, có thể được nhìn trúng, ánh mắt nên kém bao nhiêu a!
- Là... Nam!
Khuôn mặt Lý Viên lúng túng:
- Bởi vì phục dụng độc vật quá nhiều, giới tính đã có vấn đề...
- Khục khục...
Trương Huyền ác hàn, bị nước miếng sặc một cái.
Một nam nhân thích một nam nhân, còn vì hắn không tiếc đắc tội Độc Sư đồng cấp bậc... Ngẫm lại liền khiến người ta tóc gáy dựng đứng.
Cũng khó trách.
Chức nghiệp Độc Sư này mỗi ngày cùng kịch độc làm bạn, có đôi khi vì phối chế độc mới, thậm chí tự mình thí nghiệm... Đừng nói cải biến giới tính, coi như là thích Linh Thú, Thánh Thú, thậm chí đại thụ, tảng đá, thực vật, cũng vô cùng có khả năng.
Phải biết rằng, rất nhiều độc dược, sẽ cho người sinh ra ảo giác, Lưu Húc này ở hắn xem ra, xấu xí không chịu nổi, có lẽ ở trong mắt Đoàn sư huynh sau khi uống thuốc độc, coi như không tệ.
- Đúng vậy, loại tình huống đó ở chỗ này không tính hiếm thấy, ngươi đánh trai lơ của Đoàn sư huynh sinh tử không biết, hắn biết rõ tin tức tất nhiên nổi giận, một khi đến tìm phiền toái... Liền nguy rồi!
Lý Viên tràn đầy lo lắng.
Độc Điện, người nào không biết Đoàn sư huynh đáng sợ, nguyên nhân chính là như thế, không ai dám đắc tội, vị này thì ngược lại, nói còn chưa dứt lời, liền đánh Lưu Húc thành cái dạng này, sự tình dĩ nhiên đến tình trạng không cách nào vãn hồi.
Tuy địa vị của Hứa Trưởng lão cực cao, nhưng đồng dạng cũng chỉ là Độc Sư lục tinh, không cao hơn Đoàn sư huynh bao nhiêu, Mấu chốt nhất là, nghe nói người sau chỉ cần thực lực tiến thêm một bước, thì có thể trở thành Trưởng lão, không còn chênh lệch ở trên thân phận.
- Hắn muốn đi qua tìm phiền toái, tìm đi!
Duỗi lưng một cái, Trương Huyền không thèm để ý chút nào.
Đoàn sư huynh gì đó, hắn căn bản không quan tâm.
Đối phương thật muốn tìm phiền toái, không ngại đóng cửa thả Tử Diệp Vương, náo cái long trời lở đất.
Dù sao đã tìm được Độc Điện, thư tịch ngay ở cách đó không xa, đối mặt một đám gia hỏa mỗi ngày muốn đến độc chết người khác, không cần phải làm người tốt.
- Thế nhưng...
Thấy hắn không thèm quan tâm, đám người Lý Viên liếc mắt nhìn nhau, riêng phần mình cười khổ, đang không biết nên ứng đối như thế nào, chỉ thấy một thanh niên sắc mặt tối tăm phiền muộn đi nhanh tới.
- Đoàn sư huynh...
Nhìn người nọ, sắc mặt mấy người đồng thời thay đổi.
Thật sự là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến!
Chỗ ở của bọn hắn không tính quá lớn, vị Tôn độc sư này một quyền đánh bay Lưu Húc, không ít người đều thấy được, tin tức truyền vô cùng nhanh, xem ra Đoạn Nhân sư huynh không chỉ biết được, còn đã chạy đến!