- Đánh cái gì?
- Công Hội...
Cúi đầu nhìn thoáng qua, Liêu Điện Chủ lần nữa xác nhận nội dung trên ngọc bài, mở miệng nói.
- Công Hội? Công Hội gì?
Hình Đường chủ trợn tròn mắt:
- Nguyễn Hội trưởng đắc tội Công Hội khác sao?
- Không phải, là nhìn người khác đánh Công Hội của các nàng... Giống như, giống như Khải Linh Sư Công Hội, toàn bộ bị người Khải Linh thành công, sống lại!
Liêu Điện Chủ nói.
- Bị người Khải Linh?
Con mắt của Hình Đường chủ trợn tròn.
Tuy không phải Khải Linh Sư, nhưng cũng biết công hội là tử vật, hơn nữa thể tích lớn như vậy, độ khó Khải Linh lớn hơn binh khí vô số lần, cái đồ chơi này cũng có thể Khải Linh thành công... Rút cuộc là vị Khải Linh Sư nào nghịch thiên như vậy?
- Nghe nói là một vị Khải Linh Sư từ nơi khác tới, gọi là Tôn Cường!
Liêu Điện Chủ nói tiếp.
- Tôn Cường?
Hình Đường chủ lắc đầu.
Đối với Khải Linh Sư biết rõ không nhiều lắm, cái tên này, càng là mới nghe lần đầu.
- Đúng rồi, vị Tôn Cường này ngay cả loại tử vật như Công Hội cũng có thể Khải Linh thành công, nếu như giúp ta củng cố Nguyên Thần, có thể hiệu quả càng lớn hay không?
Ánh mắt đột nhiên sáng ngời, Hình Đường chủ nói.
- Không sai!
Liêu Điện Chủ vội vàng gật đầu.
Thực lực đám người Nguyễn Hội trưởng, hắn biết rõ, tuyệt đối làm không được Khải Linh Công Hội lớn như vậy, nếu như Tôn Cường này có thể làm được, nói rõ ở trên chức nghiệp Khải Linh, dĩ nhiên vượt qua các nàng.
Nếu có thể mời hắn xuất thủ, Đường chủ có lẽ thật có thể thông qua khảo hạch, đạt được truyền thừa, hóa giải tình thế nguy hiểm lần này.
- Đi tới nhìn xem!
Tràn đầy kích động, hai người không hề ngừng, tăng thêm tốc độ.
Không lâu sau, quả nhiên thấy kiến trúc cao lớn của Khải Linh Sư Công Hội ở cách đó không xa, một thanh niên lơ lửng giữa không trung, vẻ mặt phẫn nộ chỉ vào đối phương, lớn tiếng quát lớn.
Mà người phía trước, thì tràn đầy ủy khuất rụt cổ, thỉnh thoảng dùng đầu lâu cực lớn cọ cọ góc áo đối phương.
- Cái này...
Tuy nghe nói tin tức Khải Linh Sư Công Hội bị người Khải Linh, nhưng tận mắt thấy, như trước cảm thấy tràn đầy rung động.
Kiến trúc lớn như vậy, liên tục uốn éo người, mặt ngoài bôi lên vôi, hạt cát, bị đánh rớt xuống từng tầng một, bụi đất tung bay, làm cho người kinh hãi.
Mấu chốt nhất là... đồ vật lớn như vậy, lại sợ hãi một thanh niên, đủ loại lấy lòng, hơn nữa lộ ra ủy khuất... Hình Đường chủ, Liêu Điện Chủ đều cảm thấy thế giới quan của mình sụp xuống.
- Nguyễn Hội trưởng, Trần phó hội trưởng, Hứa phó hội trưởng!
Đi vào trước mặt, Liêu Điện Chủ giới thiệu:
- Đây là Hình Đường chủ của Chiến Sư Đường chúng ta!
- Ngưỡng mộ đại danh đã lâu...
Ba vị cường giả Khải Linh Sư Công Hội vội vàng khom người.
- Cùng thuộc một thành, nhưng vẫn không tới đây bái kiến, Hình mỗ hổ thẹn...
Khách sáo vài câu, Hình Đường chủ nhìn về phía trước:
- Vị Tôn Cường Khải Linh Sư này, giống như chưa bao giờ thấy qua...
- Hắn vừa tới Thanh Nguyên thành, Khải Linh chi thuật khiến chúng ta nhìn lên, nếu Đường chủ quả thật muốn Linh Hồn tinh khiết, tu vi tiến bộ nhanh, tìm hắn Khải Linh, tất nhiên có thể tạo được hiệu quả tốt hơn!
Nguyễn Hội trưởng nói.
Vị Chiến Sư Đường Đường chủ trước mắt này, thực lực quá mạnh mẽ, để nàng Khải Linh, thật là có áp lực rất lớn.
- Chỉ sợ còn phải làm phiền Hội trưởng giới thiệu...
Hình Đường chủ vội vàng gật đầu.
- Ta cùng hắn cũng chỉ mới quen, nếu như đối phương không muốn, vậy cũng không có biện pháp...
Nguyễn Hội trưởng đáp một tiếng.
- Đúng rồi, Nguyễn Hội trưởng, còn không có hỏi, vị Tôn Cường Khải Linh Sư này, tại sao lại đánh Công Hội?
Liêu Điện Chủ hỏi.
Chuyện này khiến hắn nghĩ mãi mà không rõ.
Nếu như Khải Linh thành công, tại sao phải giáo huấn đối phương?
- Khải Linh Sư Công Hội vừa được Khải Linh, còn không có năng lực phán đoán, vừa rồi trực tiếp đạp chết hai người, lúc này mới làm hắn giận dữ!
Nguyễn Hội trưởng cười khổ.
- Giết chết người?
Liêu Điện Chủ cùng Hình Đường chủ đồng thời sững sờ.
- Đúng vậy, Tế Bắc Song Hùng Tàng Hư cùng Đạo Khấu, đều bị giết chết ngay tại chỗ...
Nguyễn Hội trưởng nói kỹ càng chuyện vừa rồi một lần.
- Tế Bắc Song Hùng tiếng xấu lan xa, giết người vô số, không nghĩ tới lại chết ở nơi đây...
Nghe xong, hai vị Chiến Sư đồng thời sửng sốt, cười khổ một hồi.
Tế Bắc Song Hùng danh khí không nhỏ, nếu không phải thực lực mạnh mẽ, hơn nữa giấu ở trong ao đầm, khẳng định sớm đã bị người chém giết, căn bản không có khả năng sống đến bây giờ.
Lần trước hoàng thất của Thanh Nguyên đế quốc phái người đi vây quét qua một lần, kết quả vẫn để cho đối phương đào thoát, cuối cùng không giải quyết được gì.
Không nghĩ tới bọn hắn lại dám tới Thanh Nguyên thành, cuối cùng... Lại bị một cái phòng ở cứng rắn giết chết... Thực là báo ứng khó chịu.
Mấy người đang cảm khái, chợt nghe thanh niên phía trước quát lớn.
- Tốt rồi, đừng ở chỗ này giả ủy khuất, cùng Nguyễn Hội trưởng ký kết khế ước đi!
Trương Huyền tràn đầy phẫn nộ.
Cây nhỏ không uốn không thẳng tắp, người không sửa không thể thành tài!
Rút cuộc là vừa Khải Linh, trí tuệ quá thấp, không hảo hảo quản giáo, chẳng phải giết người khắp nơi?
Hắn luôn không thích gây chuyện, làm việc ổn trọng, làm sao lại làm ra sự tình như thế!
Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép a!
Thấy hắn tức giận, Công Hội không dám phản kháng, tràn đầy ủy khuất vươn cái cổ ra, đi vào trước mặt Nguyễn Hội trưởng.
Rất nhanh, ký kết khế ước.
- Đa tạ Tôn sư!
Thuần phục Công Hội, Nguyễn Hội trưởng nhẹ nhàng thở ra, nhìn thanh niên trước mắt ôm quyền.
- Không cần khách khí...
Trương Huyền vội khoát khoát tay: