Các loại vật tư, tự cung tự cấp, giống như tiểu vương quốc.
- Sơn mạch này lan tràn mấy vạn dặm, nghe nói đều bị hạ kịch độc, không phải Độc Sư tiến đến, sẽ trực tiếp độc chết, bởi vậy, Tổng bộ căn bản không cần che giấu...
Nhìn thành thị nguy nga đồ sộ trước mắt, Bạch Đình nhịn không được nói.
Độc Điện ở bất kỳ địa phương nào, đều là tồn tại người người sợ hãi, vì an toàn, không thể không dùng trận pháp che giấu, để cho những chức nghiệp khác khó có thể tìm kiếm.
Nhưng Tổng bộ bất đồng, trực tiếp tu kiến ở trong sơn mạch, cái gì cũng không có che lấp, bất quá, mặc dù không có trận pháp, toàn bộ sơn mạch nuôi dưỡng vô số độc trùng, độc thú, cho dù có người muốn tới đây tìm phiền toái, cũng sẽ trả giá cực lớn.
Nguyên nhân chính là như thế, mặc dù rất nhiều người biết rõ Tổng bộ ở chỗ này, cũng không ai dám đơn giản động thủ, ngay cả Danh Sư Đường cũng kiêng kị ba phần.
- Cũng không biết lúc nào, Độc Sư có thể không cần sợ hãi ánh mắt người thế tục, giống như những chức nghiệp khác, hành tẩu ở trong ánh sáng...
Cười khổ lắc đầu, Hải Minh Kim cảm khái.
Coi như Tổng bộ không cần che lấp, cũng giấu ở trong núi sâu, so sánh với những chức nghiệp khác tu kiến phân bộ ở nơi phồn hoa, là hoàn toàn bất đồng.
Độc Sư, sớm đã ở trong mắt mọi người lưu lại hình tượng âm lãnh độc ác, cấp bậc càng cao càng làm cho người sợ hãi, loại quan điểm này, không phải đơn giản có thể thay đổi.
- Ta cũng hy vọng có một ngày như vậy... Bất quá, hẳn là rất nhanh!
Quay đầu nhìn thoáng qua nữ hài ở sau lưng, Bạch Đình mỉm cười.
Từ Tĩnh Viễn Thành xuất phát, liên tục phi hành tiếp cận hai tháng, nữ hài này thủy chung không có dấu hiệu thanh tỉnh, hơn nữa trong cơ thể toả ra độc khí càng lúc càng nồng nặc.
Nếu không phải lúc trước nàng thức tỉnh, hóa thân Tôn Cường, cho hai người mình đan dược giải độc, chỉ sợ hiện tại coi như là thực lực thất tinh đỉnh phong, hấp thu nhiều độc khí như vậy, cũng độc phát thân vong rồi.
Bị động toả ra khí tức, cũng có thể để cho bọn họ không chịu nổi, Tiên Thiên Độc Thể thật là đáng sợ.
Thể chất là Tiên Thiên, không có biện pháp sửa đổi, cường đại hơn chính là, vị Tổ Sư khai phái này đối với dụng độc, càng nghe rợn cả người.
Trên đường đi, hai người một mực nghiên cứu tri thức dùng độc mà Tổ Sư truyền cho bọn hắn, càng nghiên cứu, càng cảm thấy đáng sợ, có thể nói hai tháng này lý giải, hơn bọn hắn học tập mấy chục năm lúc trước! Nhất là ban cho những dược hoàn giải độc kia, quả thực có thể nói là bách độc bất xâm.
Không chỉ có thể hóa giải độc khí trên người nàng toả ra, ngay cả hết thảy độc trùng độc vật ở trong sơn mạch cũng thể khắc chế.
Mấy hôm trước Bạch Đình Độc Sư không cẩn thận bị một độc xà cắn thương, vốn tưởng rằng không thể cứu, dùng đan dược giải độc, không lâu sau liền khôi phục như lúc ban đầu, một loại đan dược bình thường có thể giải bách độc, coi như là tự mình sử dụng, cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Nếu không phải những đan dược giải độc này, khả năng còn chưa đi đến nơi đây, không biết đã chết bao nhiêu lần.
- Chỉ cần Tổ Sư tỉnh lại, lần nữa khôi phục thực lực đỉnh phong, lại để cho những chức nghiệp khác thừa nhận chúng ta cũng không phải việc khó, chỉ tiếc cường giả trong Độc Điện thật sự quá nhiều, ai cũng không phục ai, tất cả mọi người làm theo ý mình! Thế cho nên năm bè bảy mảng, lúc này mới không còn hưng thịnh như lúc trước nữa, ở dưới những chức nghiệp khác áp bách, co đầu rút cổ.
Nhớ tới những năm này Độc Điện trải qua, Hải Minh Kim cảm khái.
Kỳ thật mới đầu Độc Điện cũng không phải như bây giờ, để cho những chức nghiệp khác kiêng kị, mà giống như những người khác, sinh hoạt ở dưới ánh sáng, không cần trốn trốn tránh tránh.
Sở dĩ xuất hiện loại cục diện hiện tại, là vì sau khi Tổ Sư đi về cõi tiên, không có xuất hiện một vị Độc Sư thực lực siêu tuyệt chính thức.
Cường giả dùng độc, ai cũng không phục ai, có đôi khi ở dưới tình huống không có quy củ, còn tàn sát lẫn nhau, hơn nữa tuyển nhận đệ tử không có một tiêu chuẩn thống nhất nào, do đó tốt xấu lẫn lộn, lúc này mới dẫn đến thực lực chỉnh thể ngày càng sa sút, diễn biến thành cục diện hiện tại.
Nếu như có người nhất thống Độc Điện lần nữa, để cho tất cả mọi người thần phục, có lẽ có thể cải biến cục diện bây giờ, một lần nữa đạt tới thịnh thế năm đó.
- Trước không nên cao hứng quá sớm, bây giờ Độc Điện đã không giống trước kia... trước kia ta thông tri lão sư, cũng không nói sự tình Tổ Sư, dù vậy, lão sư vẫn bảo ta cẩn thận một ít, lặng lẽ tới đây, không nên bị những người khác phát hiện. Giống như hiện tại, toàn bộ Tổng bộ, các loại tranh đấu cực kỳ hỗn loạn, coi như là hắn, cũng không có cách nào.
Bạch Đình Độc Sư nói.
- Sư phụ ngươi? Chính là vị được xưng Vạn Độc Tôn Giả Lâm Giang Hải kia?
Hải Minh Kim hiếu kỳ.
Tuy Bạch Đình cùng hắn là bằng hữu, hơn nữa từ một Độc Điện đi ra, còn chưa nói qua truyền thừa của mình, hắn cũng là căn cứ thủ pháp dùng độc đoán được một ít.
- Đúng vậy, lão sư ta đúng là Lâm Giang Hải Độc Sư, ở chỗ hắn học được 30 năm, đáng tiếc bởi vì tư chất không đủ, không được chân truyền, nếu không chỉ sợ hiện tại cũng đạt đến bát tinh.
Bạch Đình gật đầu.
Nói lên lão sư, hắn tràn đầy tôn kính.
Sư ân như biển.
Không có lão sư, sẽ không có hắn hôm nay, dù không phải thân truyền, sư ân cũng không dung xóa đi.
- Tổng bộ Độc Điện có hai vị Hộ Pháp, tứ đại Tôn Giả, mười hai Độc Vương, bảy mươi hai phân điện Điện chủ nhất đẳng, những cường giả này, kém nhất cũng đạt đến bát tinh đỉnh phong. Vạn Độc Tôn Giả ở trong tứ đại Tôn Giả, tuy không xếp thứ nhất nhưng cũng không phải cuối cùng, đệ tử thân truyền của hắn, thực lực kém cỏi nhất cũng đạt đến bát tinh, có thể trở thành đệ tử của hắn, mỗi cái đều là nhân trung chi long, làm cho người hâm mộ!
Nhớ tới truyền thuyết ở Tổng bộ Độc Điện, Hải Minh Kim nhịn không được nói.
Mặc dù hắn chỉ là Độc Sư thất tinh đỉnh phong, nhưng mà trong khoảng thời gian này vì tới Tổng bộ, sớm nghiên cứu không ít thư tịch, đối với Tổng bộ quyền lực phân chia cũng biết không ít.
Tổng bộ Độc Điện, bởi vì không xuất hiện một người ở dùng độc có thể lực áp quần hùng, để cho tất cả mọi người bội phục, vị trí Điện chủ đã trống mấy nghìn năm, cơ bản đều do tứ đại Tôn Giả hiệp thương nghị sự, còn hai đại Hộ Pháp... Một mực dạo chơi ở bên ngoài, rất ít có thể nhìn thấy, coi như là Độc Sư ở Tổng bộ cũng chưa bao giờ thấy qua.