Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vết nứt trên vách đỉnh càng lúc càng lớn, khí tức càng cuồng bạo mãnh liệt, hình như đã không chịu nổi nữa.

- Cho thêm vào Thanh Cáp thảo, Tử Vi hoa...

Trên mặt vẫn không có chút bối rối nào, Trương Huyền tiếp tục phân phó.

Biết chỉ có thể nghe lời của đối phương, Mạc Vũ tiểu thư lại không có bất kỳ đường lui nào, xoay người nắm lấy dược liệu có tính trung hòa trong miệng đối phương vừa nói, bỏ vào trong đó.

Lúc này, ném hết tất cả dược liệu.

Dược liệu được bỏ vào, lô đỉnh càng sôi trào, sóng nhiệt tỏa ra khiến không khí cũng xuất hiện vặn vẹo. Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều không kìm lòng được lau mồ hôi lạnh, tâm tình không tự chủ được khẩn trương theo.

- Gia tăng gấp đôi hỏa lực!

Trương Huyền tiếp tục phân phó.

- Tăng hỏa lực?

Mạc Vũ tiểu thư xiết chặt nắm tay.

Đã không chịu nổi, còn muốn tăng hỏa lực. Quả thực chính là ném thuốc nổ vào trong dầu!

Chỉ có điều, trong lòng nàng đưa ra quyết định, cũng không quản đến cùng sẽ như thế nào, lòng bàn tay điên cuồng tuôn ra chân khí.

Hừng hực!

Bị chân khí phát động, hỏa diễm trong nháy mắt tăng mạnh lên gấp đôi. Ngọn lửa cực nóng lập tức bao phủ toàn bộ lò luyện đan vào bên trong.

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!

Ban đầu, dược lực bên trong lò luyện đan trùng kích đã lớn, lô đỉnh dĩ nhiên không chịu nổi. Lúc này lại tăng lên hỏa diễm, nó làm sao có khả năng kiên trì, liên tiếp phát ra những âm thanh rắc rắc. Vết nứt trước đó rất nhỏ đột nhiên tăng lên...

- Nổ!

Trong đám người có một tiếng thét kinh hãi vang lên. Chỉ thấy lô đỉnh xuất hiện vết nứt, lại không chịu nổi nữa.

- Ầm!

Một tiếng động rất lớn vang lên.

Một sóng khí nóng rực trong nháy mắt phóng lên cao. Lò luyện đan vốn kiên cố rất nặng, chia năm xẻ bảy, từng mảng bắn nhanh ra bốn phía.

- Kết thúc rồi...

Mạc Vũ tiểu thư đang đưa chân khí vào, không nghĩ tới đột ngột nổ mạnh như thế, căn bản không kịp phản ứng. Ngay cả chạy trốn nàng cũng không kịp, lại cảm thấy khí ép cực lớn đập vào mặt.

Trong khí ép ẩn chứa mảnh nhỏ của lò luyện đan. Nếu thật sự bị đập trúng, cho dù thực lực của nàng không kém, tất nhiên bản thân cũng bị trọng thương.

- Kết thúc rồi. Thật sự bị người này hại...

Trong lòng nàng thầm rùng mình. Nàng biết mình đã không có cách nào chạy trốn, không thể làm gì khác hơn là vận chuyển chân khí trong cơ thể, bảo vệ điểm yếu hại.

Vù!

Lại ở trong lúc nàng cho rằng lần này bản thân tất nhiên bị trọng thương, một bóng người đột ngột xuất hiện ở trước mắt.

Ầm ầm ầm!

Sóng khí cuồng bạo, hoàn toàn muốn nổ tung lên, bóng người đứng ở trước người nàng vẫn không nhúc nhích, giống như một ngọn núi lớn, chống đỡ tất cả công kích tới trên người mình.

- Trương Huyền...

Lúc này nàng nhận ra được, bóng người này chính là người khiến cho nàng chán ghét!

Trong nháy mắt nổ mạnh, hắn ngăn cản ở trước mặt nàng, ngăn cản tất cả lực trùng kích...

Vành mắt nàng thoáng cái đỏ lên.

Không nghĩ tới người này mặc dù nói chuyện rất khó nghe, làm việc lại hoàn toàn không có chút hàm hồ nào.

Trước đó, Chu Cẩm Hoàng, Chu Tuyên, Vân Đào gì đó đều nói vì nàng cái gì cũng dám làm. Thật sự đến thời khắc mấu chốt, lại không có động tĩnh. Ngược lại là người ăn nói khó nghe này, lại ngăn cản ở phía trước.

Vù!

Bụi bặm biến mất. Lô đỉnh vừa rồi đứng sừng sững, lúc này đã biến thành từng miếng sắt vỡ. Lửa than cũng bắn ra tung toé.

Trương Huyền đứng ở trước mặt lô đỉnh bị nổ, thay Mạc Vũ tiểu thư ngăn cản tất cả công kích. Trên người hắn là một mảnh hỗn độn... y phục nghiền nát, khuôn mặt cháy đen.

- Ngươi không sao chứ?

Đám người Phong đường chủ đã đi tới.

- Ta không sao!

Trương Huyền lắc đầu.

Thân vàng thiên đạo phối hợp với chân khí thiên đạo, từ lâu đã khiến cho phòng ngự của hắn có thể so sánh với sắt thép. Uy lực nổ lò tuy rằng không nhỏ, cũng chỉ khiến hắn bị thương ngoài da mà thôi, căn bản không thương tổn đến căn bản.

- Không có việc gì là tốt rồi... Thực sự chế luyện không ra, ta hiện tại phái người đi Bắc Hư vương quốc tìm Vương Tinh đan sư ra tay.

Phong đường chủ thoải mái một câu.

Vương Tinh đan sư, hội trưởng nghiệp đoàn luyện đan sư của Bắc Hư vương quốc, luyện đan sư nhị tinh đỉnh phong.

Người khác muốn cho hắn ra tay rất khó. Nhưng Phong đường chủ cùng hắn có chút quan hệ cá nhân, lại là địa vị ngang hàng. Bảo hắn ra tay, không tính là quá khó khăn.

- Không cần...

Trương Huyền lắc đầu, đang muốn nói chuyện. Lại thấy Chu Cẩm Hoàng, Chu Tuyên vội vàng đi tới trước mặt, nâng Mạc Vũ tiểu thư dậy, vẻ mặt quan tâm.

- Mạc Vũ tiểu thư, nàng không có bị thương chứ...

Thấy lúc này bọn họ mới qua, Mạc Vũ lộ ra vẻ thất vọng, lắc đầu.

Vừa rồi lô đỉnh nổ mạnh, lực trùng kích đều bị người thanh niên kia ngăn cản. Nàng chỉ bị sợ hãi, trên người cũng không có bất kỳ thương thế nào.

- Đều là tại người này, còn nói chỉ điểm luyện đan, giả vờ thật lợi hại. Kết quả như thế nào? Không chỉ nổ lò, còn thiếu chút thương tổn đến Mạc Vũ tiểu thư. Nếu như nàng thật sự có vấn đề gì, ngươi có thể chịu trách nhiệm được sao?

- Luyện đan không phải trò đùa. Chỉ điểm là được, ngươi cho rằng mình là danh sư sao? Cho dù là danh sư, cũng không dám nói chỉ điểm luyện đan sư nhất tinh, chế luyện đan dược nhị phẩm. Thực sự không biết tốt xấu!

Thấy nữ thần không nói lời nào, hai người càng thêm tức giận, quay đầu lại nhìn về phía Trương Huyền, hừ lạnh nói.

- Im lặng!

Vốn đã thất vọng đối với hai người này, không ngờ thấy bọn họ lải nhải, lại càng thêm tức giận, sắc mặt Mạc Vũ tiểu thư trầm xuống.

- Mạc Vũ tiểu thư...

Không nghĩ tới giúp nàng trút giận, lại vỗ tới trên móng ngựa. Hai người đang muốn giải thích vài câu, lại thấy nữ thần đi hai bước tới trước mặt Trương Huyền, vẻ mặt áy náy:

- Đan dược không luyện thành, là sai lầm của ta. Thật sự không được, lại chế luyện lại một lần nữa. Lần này ta bảo đảm không thất thần nữa!


- Không có việc gì!


Trương Huyền xua tay, hoàn toàn không để ý chút nào.


- Cảm ơn ngươi vừa rồi ngăn cản ở trước mặt ta, thay ta ngăn cản lực lượng nổ lò. Chưa bao giờ có một nam nhân nào làm như vậy. Tâm ý của ngươi, ta đã biết...


Thấy vẻ mặt đối phương không để ý, Mạc Vũ tiểu thư càng hổ thẹn, không nhịn được nói.


- Khụ khụ, dùng lại! Nàng suy nghĩ quá nhiều... Ta không phải giúp nàng ngăn cản lực lượng nổ lò!


Trương Huyền lắc đầu, bàn tay duỗi ra một cái. Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện thêm mấy viên đan dược:


- Ta là thu đan dược vừa chế luyện được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK