Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng... Vu hồn sư thất truyền từ lâu. Kẻ ẩn nấp ở trong bóng tối, không có khả năng lấy ra càng nhiều công pháp hơn.

- Ừ? Công pháp tìm vu hồn sư làm gì, chỉ cần là công pháp, pháp quyết hữu ích đối với linh hồn đều có thể được!

Đang rầu rĩ, đột nhiên ánh mắt hắn nhất thời sáng lên, vỗ trán một cái.

Trước đó vẫn rơi vào con đường sai lầm.

Vu hồn sư, nói trắng ra là một loại phương pháp tu luyện linh hồn đặc biệt, muốn mượn linh hồn đoạt xác, đạt được mục đích “trường sinh“. Không tìm được công pháp vu hồn sư tu luyện, nhưng phương pháp linh hồn tu luyện, hắn lại thu thập không ít.

Trên đường đi tới Thiên Huyền vương quốc, mỗi lần thu thập một tàng thư khố, đều sẽ có không ít giới thiệu thủ đoạn liên quan tới linh hồn, luyện tập lực tinh thần.

Tuy rằng đều tương đối nông cạn, đơn giản, không cần phải tu luyện, nhưng... số lượng nhiều không chịu nổi!

Trước đó thu thập tất cả cùng một chỗ, có khả năng chưa từng sử dụng gì. Nếu như dung hợp với Dẫn Hồn quyết này chỉ có mười chỗ thiếu hụt, gặp phải tình huống gì?

Mắt lộ ra nhiệt tình, Trương Huyền khẽ cười, tinh thần thoáng động.

- Tu luyện linh hồn, công pháp lực tinh thần, sách!

Ầm!

Dựa theo ý niệm, tất cả loại thư tịch này bên trong Thiên Đạo Đồ Thư Quán lập tức xuất hiện ở trước mắt, chồng chất giống như núi, đủ xếp thành mười giá sách, không dưới mấy vạn quyển.

Tinh thần, linh hồn, không chỉ là căn bản tu luyện của vu hồn sư, cũng là căn bản của võ giả. Loại phương pháp luyện tập này cũng không ít.

Chỉ có điều so với Dẫn Hồn quyết, lại thô ráp hơn rất nhiều.

Rất nhiều đều là rèn luyện ý chí như thế nào, tu hành khổ hạnh giống như tăng nhân, sau đó mượn hấp dẫn bên ngoài, kiên định trong lòng.

- Chính xác!

Tiện tay ném Dẫn Hồn quyết vừa nhận được vào trong giá sách, khẽ kêu lên một tiếng.

Phần phật!

Mấy vạn bộ sách dung hợp thành một quyển bí tịch.

Hắn đưa tay tiếp nhận, vội vàng mở ra.

- Linh hồn cơ thể người, kỳ diệu vô cùng, nhưng dung hợp tu luyện thân thể, cũng có thể tách ra, trở thành vu hồn. Hai bên trái ngược nhau, cũng thống nhất qua lại...

Trên sách ghi chép một loại phương pháp tu luyện mới.

Rất nhanh đã xem xong, hơi thở không nhịn được trở nên gấp gáp, Trương Huyền hưng phấn hai mắt tỏa sáng.

Quả nhiên... không có chỗ thiếu hụt!

Công pháp thiên đạo!

Khương pháp lấy ra tất cả bộ phận chính xác của võ giả tu luyện lực tinh thần, linh hồn, cùng Dẫn Hồn quyết của vu hồn sư, dung hợp cùng nhau, quả nhiên có thể hình thành phương pháp tu luyện chính xác.

Phương pháp này, hoàn toàn không tình huống linh hồn và thân thể không hợp nhất!

Nói cách khác, dựa theo cái này tu luyện, cũng có thể trở thành vu hồn sư, nhưng không chịu hạn chế của vu hồn sư bình thường, linh hồn cùng thân thể cũng dung hợp hoàn mỹ, cũng có thể tu luyện công pháp của võ giả.

Chỗ thiếu hụt trước đó, được giải quyết tốt đẹp!

- Quá tốt, tu luyện!

Những ý nghĩ này lại nói tiếp thì phức tạp, trên thực tế chỉ có khoảng mấy hơi thở, ghi nhớ thiên đạo Dẫn Hồn quyết ở trong đầu, tập trung tinh thần cao độ, bắt đầu tu luyện.

Lực lượng trong cơ thể lao nhanh, linh hồn bị hút ra khỏi thân thể từng chút một.

Dẫn Hồn quyết thiên đạo, là tách rời linh hồn và thân thể, không cần hấp thu linh khí, cũng không cần mượn các loại ngoại lực như linh thạch, tiến hành lên vô cùng đơn giản.

Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!

Hình như ép thứ gì đó từ trong thân thể ra ngoài, lại giống như từ trên núi cao nhảy xuống, thân thể không tự khống chế được.

Oong!

Thế giới trước mắt trong nháy mắt thay đổi. Trương Huyền hình như thấy được một bản thân khác đang đứng lặng lẽ ở tại chỗ, hắn lại nhẹ bỗng lơ lửng.

Hồn phách rời khỏi thân thể!

Không hổ danh là công pháp thiên đạo, chỉ dùng không bao lâu, lại tu luyện hoàn thành.

Linh hồn nhìn lại về phía xung quanh, xem có thể cảm ứng được sự tồn tại của đối phương hay không, nhưng vẫn hoàn toàn không có phát hiện.

Xem ra người này ẩn nấp tương đối sâu. Nếu không mắt Minh Lý không có khả năng cũng không thấy được.

Vù!

Hắn lại trở về thân thể.

Trước mắt tối sầm, thoáng lảo đảo một cái.

Thời gian hồn phách rời khỏi thân thể tuy rằng không dài, lại làm cho hắn cảm nhận được mệt mỏi rã rời.

Chân khí thiên đạo vận chuyển một chu thiên, lúc này mới khôi phục lại.

Một lần nữa mở mắt, hắn liền nhìn thấy đám người Triệu Nhã vây quanh, vẻ mặt lo lắng.

- Lão sư, lão sư không sao chứ...

Các nàng vừa xem xong Dẫn Hồn quyết một lượt, vẫn không có hoàn toàn lý giải ý tứ trong đó, đã thấy lão sư thiếu chút nữa ngã sấp xuống, mỗi một người lộ ra vẻ lo lắng.

- Ta không sao!

Trương Huyền mỉm cười, trong lòng đồng thời nghi ngờ.


Vừa rồi hồn phách của hắn rời khỏi thân thể, dựa theo đạo lý, vu hồn sư kia chắc hẳn là phát hiện ra mới phải. Thế nào lại không nói chuyện?


Chẳng lẽ... Dẫn Hồn quyết thiên đạo hình thành hồn phách, khác với vu hồn sư, hắn nhìn không thấy?


- Thử xem!


Ánh mắt lóe lên, Trương Huyền mỉm cười, đối mọi người khoát tay áo.


- Mọi người tạm thời không cần vội tu luyện. Ta vừa rồi xem một lượt, cảm thấy môn công pháp này căn bản không có cách nào khiến người ta dẫn hồn thành công, sẽ không phải là gạt chúng ta, cố ý sử dụng công pháp giả chứ?


- Công pháp giả? Nói bậy!


Nghe nói như thế, giọng nói âm u lạnh lẽo kia quát lớn một tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK