Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ta cũng không giúp đỡ được gì. Là Trương sư thuần phục yêu thần thú!

- Trương sư?

Trước đó hắn tuy rằng cũng đã nghe qua tiếng xưng hô này, nhưng cho rằng là kêu “Trương thú sư“. Dù sao trong chiến đấu, khoảng cách lại xa, nghe không rõ cũng là bình thường. Lúc này đứng ở trước mặt, hắn nghe rõ ràng, trong lòng chấn động.

Chẳng lẽ, vị trước mắt này, còn là một danh sư hay sao?

- Ừ, Trương sư không chỉ là danh sư, còn là một vị thuần thú sư nhị tinh, giám bảo sư ngũ tinh, chuẩn trận pháp sư tứ tinh!

Tái các chủ giải thích.

- Danh sư, ngũ tinh... Giám bảo sư? Chuẩn trận pháp sư tứ tinh?

Sắc mặt Hàn đường chủ nhất thời đỏ lên.

Trước còn tưởng rằng đối phương chỉ là một thuần thú sư nhị tinh, có nhiều khinh thường. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, còn có nhiều chức nghiệp như vậy!

Không nói khác, chỉ nói một cái danh sư này, là có thể ép tới hắn không ngóc đầu lên được.

Danh sư, không cho phép khinh thường và sỉ nhục. Dám làm như thế, cho dù lập tức bị đánh chết, cũng không ai dám thay hắn nói thêm một câu.

Huống gì, còn là giám bảo sư ngũ tinh, chuẩn trận pháp sư tứ tinh!

- Đó là đương nhiên. Thiếu gia nhà chúng ta, không chỉ có những nghề nghiệp này. Còn là y sư, luyện đan sư, thi họa sư!

Thấy hắn bị hù dọa, người béo mập phía sau người thanh niên đi lên phía trước, hừ một tiếng.

- Bảy... chức nghiệp lớn?

Hàn đường chủ nuốt nước miếng, môi run rẩy.

Một người học tập một chức nghiệp, lại phải tiêu tốn vô số tinh lực, vô số thời gian. Người trước mắt này, tự nhiên một thân kiêm bảy chức nghiệp lớn...

Liên minh vạn quốc làm sao có thể có một quái thai như vậy?

Thảo nào Tái các chủ tôn trọng như vậy. Nếu như sớm biết những thân phận, đánh chết hắn cũng không dám giả vờ giả vịt.

- Đúng vậy. Thế nào, thiếu gia nhà chúng ta, cứu ngươi một mạng, một câu cảm ơn là xong sao?

Người béo mập liếc mắt nhìn qua:

- Vừa rồi nhìn ngươi thuần phục man thú, cầm ra không ít thứ tốt. Hiện tại mạng của ngươi, ngay cả một con man thú cũng không giá trị vằng?

- Ta...

Hàn đường chủ cứng đờ.

Ân cứu mạng, lớn như trời xanh. Chỉ nói một câu lời cảm kích, quả thật có sơ suất không thỏa đáng.

- Khối linh thạch này vốn là muốn dùng tới để thu hút yêu thần thú, nhân cơ hội thuần phục nó...

Lấy khối linh thạch trung phẩm vừa nãy ra ngoài, Hàn đường chủ quay đầu lại liếc mắt thoáng nhìn yêu thần thú vẫn cong mông, không ngừng gặm cỏ, biết còn muốn thuần phục, khẳng định không có cơ hội, cắn răng một cái, đưa tới:

- Hiện tại... Không có tác dụng gì, vậy đưa cho Trương sư, để báo đáp ân cứu mạng!

Người béo mập tiện tay tiếp nhận, bĩu môi:

- Lại chỉ một khối này?

- Ta... chỉ có một khối!

Sắc mặt nhất thời đỏ lên, Hàn đường chủ nói không ra lời.

Linh thạch trung phẩm, toàn bộ liên minh vạn quốc không có được mấy khối. Hắn có thể tìm tới một khối, đã coi như là vận khí rất tốt.

- Vậy được rồi, một khối thì một khối!

Thấy đối phương không lấy ra được nhiều hơn, Tôn Cường lúc này mới lắc đầu, đưa linh thạch về phía Trương Huyền:

- Thiếu gia!

- Ừ!

Tiện tay tiếp nhận, Trương Huyền thoả mãn gật đầu.

Không thể không nói, vị Tôn Cường này quả thật biết tâm tư của hắn, vừa rồi lại coi trọng khối linh thạch này. Nếu không, hắn cũng không phải thực sự rảnh rỗi, làm sao có thể vô duyên vô cớ cứu đối phương?

Danh sư cũng cần sinh hoạt. Hắn cũng không phải là thánh nhân gì. Cứu người, đương nhiên phải báo đáp.

Nếu không, thiên hạ nhiều người như vậy muốn hắn cứu, còn không phải mệt chết sao.

- Linh thạch trung phẩm, ta vừa vặn cần, lại nhận thì vô lễ. Yên tâm, ta cũng sẽ không chiếm tiện nghi của ngươi, hiện tại lại giúp ngươi chữa trị thương thế, xem như là báo đáp!

Cất linh thạch xong, Trương Huyền nhìn qua.

- Giúp ta chữa trị thương thế?

Hàn đường chủ sửng sốt:

- Thương thế này của ta, có thể chữa trị được sao?

Vừa rồi liên tục bị yêu thần thú hung bạo kích, lại sử dụng lực lượng vượt qua năng lực bản thân, nội tạng sai vị trí, thực lực tổn hại lớn. Hắn từng này tuổi, lại thêm tự tin bị công kích, muốn chữa trị tốt, sợ rằng rất khó.

Người trước mắt này nói hiện tại chữa trị được, nhất thời vẻ mặt hắn không thể tin được.

- Ta nói có thể trị hết, đương nhiên có thể trị hết, không muốn trị thì thôi!

Trương Huyền xua tay.

- Đương nhiên muốn trị...

Nhớ tới thân phận y sư, danh sư của đối phương, Hàn đường chủ liền vội vàng gật đầu.


Đổi lại thành trước kia, nói như vậy, hắn khẳng định không tin. Nhưng hắn tận mắt nhìn thấy được yêu thần thú thuần phục ngoan ngoãn nghe lời, đối vị trước mắt này, đã mang theo sự tôn kính và tín nhiệm.


- Trương sư, cần dược liệu gì không? Chỗ của ta có không ít...


Nhất định phải trị, Hàn đường chủ không nhịn được nhìn qua.


Mặc dù không phải là y sư, nhưng làm cường giả, đối với một ít thương thế hắn vẫn biết một chút. Thương thế này của hắn, không phải dược liệu mấy trăm năm phối hợp, sợ rằng rất khó có hiệu quả.


Mà những dược vật này, hắn ngược lại có một ít.


Hắn đang muốn lấy đồ ra, còn chưa nói dứt lời, liền nghe được người thanh niên đối diện mở miệng.


- Dược liệu? Không cần... Này, yêu thần thú kia, ngươi qua đây, đánh người này ngất cho ta!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK