Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên này còn chưa tìm được đường lui thì đối phương đã vọt vào, tương đương với lần nữa rơi vào trong ngõ cụt, phải làm thế nào cho phải chứ?

Không có thời gian để cho hắn ngẫm nghĩ, vừa đi vào phòng, khôi lỗi đã trực tiếp lao đến về phía Trương Huyền.

Rất hiển nhiên Trương Huyền đã triệt để chọc giận nó, làm cho ngay cả Lạc Thất Thất nó cũng mặc kệ.

- Đáng giận!

Biết thực lực của khôi lỗi này rất đáng sợ, căn bản không phải là tồn tại mà hắn có thể chống lại, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, trực tiếp bay đi về phía không trung.

Cả đại sảnh này, không chỉ phạm vi so gian phòng vừa rồi còn lớn hơn mà bầu trời cũng bao la hơn rất nhiều, cao chừng mấy chục mét. Nếu như chính diện đã không có cách nào chống chọi thì trước tiên bay lên rồi lại nói.

Sưu!

Mới vừa bay lên thì hắn đã cảm thấy có một đạo khí tức nồng đậm từ phía dưới nhanh chóng lao ra, khôi lỗi đã nhảy lên theo hắn.

Mặc dù thứ này không biết bay, thế nhưng... Độ cao mấy chục mét đối với khôi lỗi nắm giữ lực lượng Thánh vực thì cũng không tính là gì.

- Lão sư, để con tới giúp ngươi!

Thấy khôi lỗi này đuổi theo lão sư không dứt, Lạc Thất Thất rất là lo lắng, cổ tay khẽ đảo, tỏng lòng bàn tay xuất hiện một bộ cung tiễn. Nàng gài tên lên trên dây cung, một đạo mũi tên trực tiếp bắn về phía khôi lỗi đang ở trên không trung.

Ông!

Mũi tên xao động, ẩn chứa lực lượng Hóa Phàm lục trọng đỉnh phong trong nháy mắt đã đến trước mặt, bàn tay khôi lỗi vẩy một cái, đã đánh bay nó đi.

Trong lúc chần chờ này Trương Huyền cũng đã tìm được cơ hội, khi thân thể còn ở trên không trung vội vàng thay đổi phương hướng, bay đi về phương hướng của Lạc Thất Thất.

Hắn có thể phi hành, có thể tự do chuyển hướng ở trên không trung, thế nhưng khôi lỗi chỉ là nhún nhảy, cho nên vẫn đang xông về phía trước như cũ.

- Lão sư...

Thấy hắn bay tới, Lạc Thất Thất cũng không đoái hoài tới việc hỏi thăm tại sao hắn lại có thể bay, nàng chỉ có thể tràn ngập lo lắng nhìn về phía hắn, hỏi:

- Người không sao chứ...

- Hiện tại không có việc gì, nếu như vẫn không tìm thấy lối ra, thì nhất định sẽ có chuyện...

Vẻ mặt Trương Huyền rất là khó coi.

Nhờ vào phi hành trên không trung mà quay ngược trở lại, tránh né đối phương thì còn mấy lần có thể, một khi chân khí tiêu hao sạch sẽ, khi đó có muốn chạy trốn cũng không trốn thoát.

- Mau thu Hồng Viêm đỉnh lại, tranh thủ thời gian tìm đường lui...

Biết lúc này có nói nhiều hơn nữa thì cũng vô dụng, Trương Huyền vội vàng phân phó một tiếng.

- Được...

Lạc Thất Thất vội vàng gật đầu, đi tới trước mặt lô đỉnh, bàn tay đụng vào, định thu nó vào trong giới chỉ trữ vật.

Còn chưa bắt đầu thì đã nghe thấy tiếng cơ lò xo vận chuyển, một thanh âm lập tức truyền đến.

- Tại hạ Ngô Dương Tử! Người đến đây có thể luyện chế hoặc là làm tấn thăng ra vũ khí Linh cấp thượng phẩm thì có thể có được truyền thừa của ta. Nếu không, tùy tiện lấy đi Hồng Viêm đỉnh, Địa Cung sẽ sụp đổ trong nháy mắt. Có được truyền thừa của ta, tự nhiên ta sẽ nói cho các ngươi biết phương pháp rời khỏi Địa Cung, nếu không, sẽ phải chôn cùng ở đây với ta!

- Sụp đổ?

- Chôn cùng?

Trương Huyền, Lạc Thất Thất đồng thời sững sờ, cảm thấy rét lạnh.

Ai muốn lấy được truyền thừa của ngươi cơ chứ?

Ngay phía trước có một đầu khôi lỗi lớn như thế, bất cứ lúc nào cũng sẽ công tới, chúng ta nào có thời gian luyện khí a?

Ngươi muốn giết chết chúng ta đúng không?

Hơn nữa luyện chế vũ khí Linh cấp thượng phẩm... Chỉ sợ cần phải đạt tới Luyện Khí sư ngũ tinh đỉnh phong thì mới có thể làm được a!

Mặc dù Lạc Thất Thất biết luyện khí, thế nhưng cũng chỉ là ngũ tinh sơ kỳ, làm sao có thể luyện chế ra vũ khí mà ngũ tinh đỉnh phong mới có thể luyện chế ra được chứ?

Còn có hắn... Đối với luyện khí có thể nói ngay cả một chữ cũng không biết, một người ngay cả Tinh cấp cũng không có kiểm tra thì lại càng không có thể...

Oanh!

Ngay khi hai người đang buồn bực thì phía trước lần nữa có sóng khí đánh tới, khôi lỗi đã đáp xuống trên mặt đất. Sau khi chỉnh phương hướng, lần nữa điên cuồng đánh tới.

Nhìn tốc độ của tên này, không đến mấy hơi thở thì sẽ có thể đi tới trước mặt hai người. Lại tiếp tục dây dưa cùng bọn họ, không chết không thôi.

- Lão sư, làm sao bây giờ?

Trong đôi mắt xinh đẹp của Lạc Thất Thất tràn ngập vẻ lo lắng.

Không chỉ có nàng sốt ruột, Trương Huyền cũng tê cả da đầu.

Gia hỏa to lớn này, vừa rồi hắn đã giao thủ qua, cho dù mang cả phân thân ra liên hợp lại cũng không ngăn cản nổi một chiêu. Nếu như bị đuổi tới... Chỉ sợ không dùng đến mấy chiêu thì đã có thể bị đánh chết tại chỗ rồi!

Mà nghe ý tứ Ngô Dương Tử nhắn lại, chỉ có có được truyền thừa của hắn thì mới có thể rời khỏi, nếu không cũng chỉ có thể bị vây chết ở chỗ này...

Muốn có được truyền thừa thì phải luyện khí... Dưới tình cảnh hiện tại, coi như muốn luyện... Gia hỏa to lớn này cũng sẽ không cho bọn hắn thời gian dài như vậy ah!

- Trừ phi... Có trận pháp gì đó có thể vây khốn tên này, nếu không, dù chúng ta muốn luyện khí cũng không thể nào làm được...

Lạc Thất Thất sốt ruột nói.

- Đúng vậy a. Chỉ có điều, xem như trận pháp ít nhất cũng phải đạt tới lục cấp, nếu không, muốn vây khốn nó sẽ rất khó khăn...

Trương Huyền gật gật đầu, đang định nói tiếp thì đột nhiên không nhịn được có chút sững sờ:

- Trận pháp lục cấp?

- Nhanh, giúp ta chặn lại tên này mấy hơi thở!

Nghĩ đến cái gì đó, ánh mắt sáng lên, thân thể Trương Huyền nhảy lên, bỗng nhiên bay lên.

- Vâng!

Thấy vẻ mặt này của lão sư, nàng biết chắc đối phương đã phát hiện ra cái gì đó, Lạc Thất Thất không dám do dự, lần nữa lấy ra mũi tên, trực tiếp bắn tới chỗ khôi lỗi!

Sưu sưu sưu sưu!

Liên tục mấy mũi tên, mỗi một mũi đều mang theo uy lực cực lớn, khiến cho khôi lỗi không thể không đưa tay chống lại.

Thấy mũi tên của Lạc Thất Thất có uy lực lớn như thế, biết nàng cũng không kiên trì được thêm mấy mũi tên. Lúc này hắn cũng không nhiều lời, người đang ở trên không trung, cổ tay khẽ đảo, một đống trận kỳ xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

Chính là những trận kỳ mà trước kia ở trong sơn cốc hắn đã nhổ ra.


Hắn biết không ít trận pháp trận đồ tam cấp, thế nhưng vượt qua tứ cấp thì lại ít hơn, chỉ có duy nhất một cái ngu cấp, cũng chỉ là Tụ Linh trận mà thôi.


Dựa theo tình huống bình thường, nếu muốn bố trí ra trận pháp lục cấp là chuyện căn bản không thể nào làm được.


Không biết trận đồ, không có trận kỳ thích hợp thì làm sao có thể hoàn thành cơ chứ?


Nhưng trùng hợp khi hắn còn ở bên ngoài sơn cốc đã nhìn thấy được một trận pháp lục cấp.


Ngọc Phi Nhi lợi dụng ngân châm phá trận, kích hoạt trận pháp, Thiên Đạo thư viện đưa ra phân bố và thiếu hụt kỹ càng của trận pháp này. Khiến cho hắn hiểu rõ về trận pháp này, thậm chí còn hơn cả Tụ Linh trận.


Mà trận pháp ẩn nấp này trùng hợp lại là lục cấp... Trận kỳ cũng vừa vặn bị hắn thu vào trong giới chỉ trữ vật!


Lúc đó hắn chỉ nghĩ, đồ tốt như vậy ném đi thì rất lãng phí. Thế nhưng có nằm mơ cũng không nghĩ tới, lúc này lại nổi lên tác dụng lớn như vậy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK