Biết không thể bị dở dang, Trương Cửu Tiêu hít sâu một hơi, thân ảnh bỗng nhiên lui về sau.
Bành!
Sống lưng đâm vào trên cửa, lúc này mới phát hiện, đại môn vừa rồi mở ra, chẳng biết lúc nào đã đóng lại, hơn nữa phía trên hiện đầy phong ấn, thực lực Động Hư cảnh sơ kỳ như hắn toàn lực va chạm, vậy mà không có tổn hại mảy may.
- Nguy rồi...
Sắc mặt tái xanh, biết trốn tránh đã không kịp, cổ tay khẽ đảo, một chưởng nghênh đón tiếp lấy.
Ầm ầm!
Chưởng phong gào thét cùng chưởng lực đánh lén tới đối đầu cùng một chỗ.
Tạch tạch!
Yết hầu ngòn ngọt, Trương Cửu Tiêu cảm thấy ngực khó chịu, trước đó thương thế ở trong lôi kiếp vẫn chưa khỏi, vỡ ra, trên người đau rát.
- Động Hư cảnh sơ kỳ?
Bất quá, một chiêu giao thủ, hắn biết thực lực của người đánh lén kia, cũng là Động Hư cảnh sơ kỳ, tương đồng.
- Hừ!
Thực lực tương đồng, cũng không có gì đáng sợ, thân thể bỗng nhiên co lại đoàn, đạp mạnh trên mặt đất, vọt ra ngoài, đồng thời bàn tay liên tục đánh ra.
Phần phật!
Trong không khí chất đầy chưởng phong, lực lượng hùng hồn, như mưa hạ xuống, ép không khí phát ra nổ đùng liên tiếp. Tuy mới vừa đạt tới Động Hư cảnh, nhưng ở trong Huyết Trì, nguyên thần trải qua Nhập Hư cảnh đỉnh phong, thậm chí còn thử nghiệm xung kích qua, cho nên cũng không lạ lẫm, lực lượng Động Hư cảnh, ở trong lòng bàn tay hắn cuồn cuộn sôi trào, trong nháy mắt thi triển ra, không có bất kỳ trúc trắc gì.
Rầm rầm rầm!
Hắn phản ứng nhanh chóng mãnh liệt, nhưng người đánh lén hắn động tác càng nhanh, che toàn bộ công kích của hắn ở bên ngoài, cũng không làm bị thương mảy may. Bất quá, người trên không trung, lúc này Trương Cửu Tiêu rốt cục thấy rõ người đánh lén hắn.
Người này mặc áo khoác, nhìn không ra hình thể, trên mặt cũng mang theo mặt nạ đặc thù, thần thức dò xét không ra, cho người ta một loại cảm giác quỷ dị.
- Người nào? Tại sao lại ở trong phủ đệ của đại trưởng lão?
Lông mày giương lên, Trương Cửu Tiêu híp mắt lại.
Hô!
Đối phương không có trả lời hắn, thân thể vụt qua, lại một chưởng tấn công tới. Chưởng lực của đối phương kéo dài, cảm giác không có lực lượng quá lớn, nhưng Trương Cửu Tiêu từ trong lòng sinh ra nguy cơ nồng đậm.
Biết gặp cường giả sau khi đột phá, lười nhác tiếp tục hỏi nhiều, Trương Cửu Tiêu nhíu mày, nghênh đón tiếp lấy. Hắn ở trong mắt Trương Huyền thiên phú bình thường, nhưng thời điểm ở Thanh Nguyên đế quốc, cũng là đệ nhất thiên tài nổi danh, bất kể chiến đấu, hay phụ tu, giảng bài, đều là tồn tại nhất đẳng.
Giờ phút này càng tiếp nhận Trương Huyền giảng bài, đối với chiến đấu lý giải cùng ứng biến, đã đạt đến trình độ cực cao. Thời gian nháy mắt liền cùng người che mặt đối chiến bảy tám chiêu, tuy chiêu chiêu hung hiểm, nhưng mỗi một lần đều có thể ở trong lúc nguy cấp, hiểm lại càng hiểm tránh thoát.
Hắn trải qua nguy hiểm, người đeo mặt nạ cũng không dễ chịu, dưới thực lực tương đồng, dù hắn vừa mới đột phá, còn nhận lấy tổn thương, nhưng chiếm được Trương Huyền tự mình chỉ điểm, đối với chiến đấu lĩnh ngộ cùng nắm chắc, đạt đến đỉnh phong nhất đương đại, sau mấy chiêu, đã dần dần chống đỡ hết nổi.
- Này!
Người mang mặt nạ biết sau mấy chiêu, nhất định sẽ thua, đột nhiên rít lên một tiếng, một cỗ khí tức cường đại từ trong cơ thể sinh ra, thân ảnh trong chốc lát giống như quỷ mị, xuất hiện ở trước mắt, một chưởng vỗ tới.
Bành!
Trương Cửu Tiêu không có chút đề phòng, nhất thời bay ra ngoài, sống lưng lần nữa đụng vào trên tường, khuôn mặt trắng bệch.
- Huyết mạch lực lượng, ngươi là người Trương gia?
Tuy tổn thương, nhưng cũng biết thân phận của đối phương. Vừa mới thi triển, chính là lực lượng huyết mạch Trương gia!