Không ít danh sư đều ở chỗ này. Phía sau Danh Sư Đường là một tòa phủ đệ rất to, phân cách ra rất nhiều viện. Đường chủ đang ở lại trong đó.
Tốc độ bay nhanh, thời gian sáu, bảy lần hít thở, hắn đã đi tới viện của viện trưởng. Hắn còn chưa tiến vào trong, liền nghe được một tiếng man thú gào thét.
- Làm sao có thể có man thú?
Quan phó đường chủ bị dọa cho giật mình.
Đây là Danh Sư Đường, cũng không phải là Thú Đường, man thú từ nơi nào xuất hiện?
- Lẽ nào đường chủ gặp nguy hiểm?
Đồng tử hắn co lại, cũng không để ý tới các loại lễ nghi thông báo, đẩy cửa vọt vào.
- Đường chủ...
Hắn la lên một tiếng, đang muốn ra tay, lại nhìn thấy rõ cảnh tượng trong viện, không nhịn được dừng lại tại chỗ.
Viện trưởng thật sự đang ở trong sân, cũng có man thú. Chỉ có điều, cũng không phải chiến đấu như trong tưởng tượng của hắn, mà là người trước vừa nướng thịt xong, đang tiến hành nuôi nấng người sau.
Một con man thú cực lớn đang hưng phấn ăn, vẻ mặt hưởng thụ.
- Quan sư, như thế lại vội vàng qua đây? Đã xảy ra chuyện gì?
Thấy hắn không thông báo, đã trực tiếp xông tới, lông mày đường chủ nhíu lại một cái.
- Đường chủ, không xong. Một thiên tài, sát hạch danh sư, kết quả rơi vào đường không sai...
Quan phó đường chủ biết bây giờ không phải là thời điểm rầu rĩ mấy vấn đề này. Hắn vội vàng nói sơ qua mọi chuyện một lượt.
- Ngươi nói... Hắn ở dưới tình huống hoàn toàn không hay biết gì, trực tiếp kích phát khôi lỗi ở cửa thứ hai sao?
Đường chủ sửng sốt, cũng lộ ra vẻ sốt ruột:
- Thực sự hồ đồ. Đi mau!
Biết không thể chậm trễ thời gian được nữa, không để ý tới con man thú đang ăn thịt, thân thể đường chủ thoáng lắc một cái, phóng ra ngoài.
Tốc độ của hai đại cường giả Tông Sư cảnh đỉnh phong cực nhanh, giống như gió mạnh, chừng mười lần hít thở, liền vọt tới đại sảnh sát hạch danh sư.
Vốn tưởng rằng vừa tiến vào trong đó, sẽ thấy sắc mặt khẩn trương của tất cả mọi người. Ai biết lại nhìn thấy mỗi người bọn họ mở to hai mắt nhìn, mất hồn mất vía, giống như trúng tà.
- Đây là thế nào?
Đường chủ nghi ngờ.
Thiên tài lợi hại như vậy rơi vào đường không sai, mọi người không phải nên lo lắng sốt ruột, trông mong mình qua, nghĩ biện pháp cứu người sao?
Thế nào mỗi một người trái lại hoàn toàn không có chút lo lắng, lại giống như choáng váng?
- Đường chủ... ngài… ngài xem!
Hắn đang cảm thấy kỳ quái, Quan phó đường chủ phát hiện ra cái gì, không nhịn được chỉ về phía trước.
Thuận theo ngón tay hắn nhìn lại, chỉ thấy trên vách tường cửa thứ năm, một loạt chữ số phóng ra ánh sáng cường đại, chiếu vào làm đau cả mắt.
- 465... Đây là cái gì?
Thân thể run lên, đường chủ thiếu chút nữa thì lập tức ngất đi.
- Chắc... chắc là tìm ra sai lầm, xuất hiện điểm...
Quan phó đường chủ nuốt nước miếng.
- Tìm sai lầm, xuất hiện điểm?
Sắc mặt đường chủ tối sầm, đã sắp muốn nôn ra máu.
Ngươi không phải nói người này gặp phải nguy hiểm, sắp bị giết sao?
Không phải nói rơi vào cảnh khốn cùng không có cách nào đi ra sao?
Số điểm này là cái quỷ gì?
Đường không sai, tìm ra một chỗ sai lầm, một chỗ thiếu hụt sẽ tăng một điểm, tìm ra hai chỗ, tăng hai điểm, ba chỗ tăng ba điểm... Lần lượt tăng lên.
Người khác, cho dù thiên tài đi nữa, tìm khoảng sáu điểm, mười điểm, đã là lợi hại đến đỉnh điểm, kỷ lục trăm năm khó phá. Còn trước mắt này... 465?
Trời ạ!
- 465, cũng lại đại biểu... tìm ra ba mươi chỗ thiếu hụt của khôi lỗi...
Trong lòng đường chủ run lên, da mặt không ngừng co giật, cảm thấy sắp muốn phát điên rồi.
Đường không sai được gọi là không sai, chiêu số, công pháp, khôi lỗi thi triển ra đều trải qua danh sư tứ tinh đặc biệt xét duyệt qua. Chiêu số có thể phát huy ra, cường đại giống như danh sư tứ tinh ép thấp tu vi.
Cho dù lưu lại có sai lầm, cũng tối đa một cái, hai cái, khiến người ta khó có thể phát hiện. Người này thì hay rồi...
Ba mươi chỗ thiếu hụt, 465 điểm...
Khôi lỗi là do nhà ngươi chế tạo ra sao?
- Ngươi xác định... hắn xông vào cửa thứ hai, mà không phải cửa thứ nhất?
Khóe miệng đường chủ co giật một hồi, cũng không nhịn được nữa.
Một người sát hạch danh sư nhất tinh trong lúc vô ý xông vào cửa thứ hai, tìm ra ba mươi chỗ thiếu hụt của khôi lỗi Tông Sư cảnh... cho dù người sát hạch danh sư nhị tinh cũng làm không được!
- Tường cửa thứ nhất lóe lên ánh sáng là màu xanh lam, cửa thứ hai là màu đỏ... Thời điểm cửa ải khởi động, ta tận mắt nhìn thấy, là màu đỏ, không có sai!
Quan phó đường chủ cũng lộ ra vẻ mặt si ngốc.
Mình đầy sốt ruột mời đường chủ đi theo, là muốn để cho hắn cứu người, để cho một thiên tài tránh gặp khó khăn bất trắc. Kết quả... người ta ở bên trong đánh hết sức cao hứng, chơi rất vui vẻ.
Lúc này thời gian mới bao lâu?
Cứ thế tìm ra hơn ba mươi chỗ thiếu hụt!
Thân thể Quan phó đường chủ thoáng lắc lư một cái.
Đừng nói hắn, cho dù bắt tất cả danh sư Danh Sư Đường đều tiến vào trong, cũng tìm không ra nhiều như vậy!
Dù sao, đây là khôi lỗi danh sư tứ tinh lưu lại, ngoại trừ kiến thức vượt qua đối phương, muốn tìm ra nhiều thiếu sót như vậy, gần như không có khả năng!
Két!
Hai người đang phát điên, cửa phòng mở ra, một người thanh niên đi ra.
Thấy hắn đi ra, Ngô sư vội vàng nghênh đón:
- Trương sư, ngươi... không có sao chứ?
Thông qua năm cửa ải sát hạch, đã nhất định là danh sư. Bởi vậy, hắn ngay cả xưng hô cũng sửa lại, từ Trương lão sư trước đó, đổi thành Trương sư.
- Sát hạch bình thường có thể có chuyện gì?
Vẻ mặt Trương Huyền kỳ quái nhìn qua, ngay sau đó không có hứng thú:
- Chỉ có điều... vừa rồi không khống chế tốt lực lượng, đánh tan khôi lỗi kia. Chắc hẳn... cũng có thể tự động chữa trị đi?