Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đáng tiếc vô luận cường đại cỡ nào, chỉ cần không giải quyết lực lượng phía dưới, chẳng khác nào trị phần ngọn không trị phần gốc, vĩnh viễn sẽ có một ngày bị xông phá!

- Ân!

Nghe được giải thích của hắn, Trương Huyền gật đầu.

Hắn nói cực kỳ hình tượng.

Lực lượng cuồng bạo phía dưới mới là căn bản, không giải quyết cái này, một mực gia cố phong ấn, là vô dụng, thật giống như để cho khí cầu trở nên co dãn càng lúc càng lớn... Chỉ là trong thời gian ngắn, để cho lực lượng cuồng bạo không cách nào thực hiện được mà thôi, trên thực tế nương theo thời gian càng ngày càng dài, lực lượng chồng chất càng ngày càng mạnh, một khi bộc phát uy lực sẽ càng lớn!

Thật giống như hồng thủy, dùng đê đập đi chặn đường.

Chắn càng nhiều, mực nước càng cao, áp lực gia tăng gấp mấy lần, đến cuối cùng, nhất định sẽ đạt tới một cực hạn không cách nào thừa nhận.

Thật muốn như vậy, sẽ rất phiền toái.

- Một biện pháp khác, chính là trị tận gốc! Tiêu trừ lực lượng cuồng bạo phía dưới... Nhưng mà tình huống trước mắt, trước lúc phong ấn mở ra, ai cũng không cách nào tiến nhập, chớ nói chi là tìm được chỗ mấu chốt, tiến hành ngăn lại! Mà một khi mở ra, lực lượng cuồng bạo phía dưới tất nhiên bộc phát...

Ngô sư cười khổ lắc đầu.

Đây là cái nghịch biện, mở ra phong ấn, mới có khả năng triệt để giải quyết tai hoạ ngầm, nhưng một khi mở ra, tai hoạ ngầm sẽ bộc phát ngay tại chỗ...

- Cái này...

Trương Huyền cùng Mộc sư nhìn nhau, cũng không khỏi lắc đầu.

Đối phương nói không sai, đây thật là nan đề không cách nào lựa chọn, coi như biết rõ, liên tục gia cố phong ấn, sẽ chỉ càng ngày càng phiền toái, nhưng không có bất kỳ biện pháp nào.

- Ta nghe Mộc sư nói, Danh Sư trấn thủ chỗ này phát hiện Dị Linh tộc, mới xuất hiện loại biến cố này... Không biết có phải hay không?

Trong lòng khẽ động, Trương Huyền nghĩ đến cái gì, nhịn không được hỏi.

- Vâng!

Ngô sư nhẹ gật đầu:

- Dị Linh tộc tới không lâu, liền vội vã rời đi, không biết dùng thủ đoạn gì, nơi đây liền bắt đầu xuất hiện biến cố... mới đầu trùng kích vô cùng nhẹ, coi như mấy người chúng ta cũng có thể chống chọi, nhưng kèm theo thời gian chuyển dời, càng ngày càng lợi hại, hai vạn học sinh chung một chỗ, cũng có chút cố hết sức!

- Tới không lâu đã đi?

Trương Huyền chần chừ một chút:

- Không biết Danh Sư phát hiện những Dị Linh tộc này là vị nào?

- Là một Danh Sư tứ tinh bình thường, lúc ấy chịu trách nhiệm thủ hộ ở chỗ này!

Ngô sư nói.

- Danh Sư tứ tinh bình thường, tu vi cao nhất bất quá Hóa Phàm cửu trọng... Lại phát hiện Dị Linh tộc quấy rối?

Trương Huyền kỳ quái.

Lần này vì di tích kia, Dị Linh tộc đến, hắn gặp qua không ít, kém nhất cũng đạt đến Thánh Vực nhất trọng, thập đại Vương giả càng đạt đến tứ trọng!

Một Danh Sư tứ tinh bình thường, tu vi cao nhất cũng không quá đáng Hóa Phàm cửu trọng... Làm sao có thể phát hiện bọn hắn quấy rối, mà không có bị chém giết?

- Yên tâm đi, vị Danh Sư này có thể tuyệt đối tín nhiệm, sẽ không phản bội Nhân tộc...

Còn tưởng rằng hắn cảm thấy có người cấu kết Dị Linh tộc, Ngô sư vội vàng giải thích.

- Ta không phải cảm thấy hắn sẽ phản bội Nhân tộc...

Trương Huyền lắc đầu, đang muốn nói gì, liền cảm thấy mặt đất nổ vang lần nữa vang lên.

- Lực lượng phía dưới mới đầu hai ba canh giờ mới bộc phát một lần, mà bây giờ đã không cao hơn mười phút...

Ngô sư nói.

Hai ngày trước, tuy lực lượng phía dưới cũng trùng kích, nhưng tần suất rất thấp, mọi người không cố hết sức như vậy, mà bây giờ... Mười phút một lần, sắp kiên trì không nổi rồi!

- Tiếp tục như vậy nữa, ta sợ những học sinh này cũng không chịu nổi...

Khuôn mặt Trương Huyền xanh mét.

Những thứ này đều là học viên của hắn, càng có một bộ phận lớn là người Huyền Huyền Hội, mấy canh giờ duy trì một lần thì thôi, mười phút một lần mà nói, chỉ sợ kiên trì không được bao lâu, sẽ không chịu nổi, tu vi tổn hao nhiều!

- Ta cũng biết, nhưng bây giờ đã không có phương pháp tốt hơn...

Ngô sư lắc đầu.

- Chắn không bằng khai thông, nếu như sớm muộn gì cũng áp chế không nổi, vì sao không dẫn dắt lực lượng cuồng bạo bên trong đi ra, sẽ không cần phiền toái như vậy rồi...

Lạc Nhược Hi ở một bên đột nhiên mở miệng.

- Khai thông... Chúng ta cũng không phải không nghĩ tới, nhưng mà cỗ lực lượng này quá mạnh mẽ, hơn nữa công kích bốn phương tám hướng, tìm không thấy phương vị thích hợp nhất, phong ấn chẳng những sẽ trong nháy mắt sụp đổ, còn rất dễ dàng gây nên bạo tạc nổ tung... Gây chuyện không tốt, người nơi này đều bị nổ chết ngay tại chỗ!


Ngô sư nói.


Đồng dạng lấy khí cầu làm thí dụ, càng thổi càng lớn, đạt tới cực hạn thừa nhận, tất nhiên sẽ bạo tạc nổ tung... Vì phòng ngừa loại chuyện này phát sinh, ở phía trên đâm một lỗ, thả không khí bên trong ra là tốt nhất... Đáng tiếc, một khi đâm không tốt, chẳng khác nào đốt dây dẫn nổ.


Không chỉ Hỏa Nguyên Thành, tất cả Danh Sư ở đây, đều có thể toàn quân bị diệt, không còn một mống.


Bởi vậy, đâm bao nhiêu chỗ, đâm ở địa phương nào, là học vấn rất lớn, tìm không thấy vị trí, chính là chết... coi như bọn hắn là Danh Sư thất tinh, Trận Pháp Sư thất tinh, cũng không có nắm chắc, không dám mạo hiểm.


- Tìm được vị trí thích hợp... Phóng thích lực lượng?


Nghe được hai người đối thoại, ánh mắt Trương Huyền đột nhiên sáng ngời, ánh mắt sáng ngời nhìn lại, trên mặt tràn đầy hưng phấn:


- Cái này... Có lẽ ta có thể thử xem!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK