- Không cần lo lắng, chỉ là hao tổn quá mức, chỉ cần có đầy đủ linh khí cùng thời gian, hẳn là sẽ không lưu lại tai hoạ ngầm...
Vừa rồi động thủ, là bởi vì hiểu lầm vị trước mắt này muốn giết Liêu trưởng lão, hiện tại biết không những không phải hại người, còn xuất thủ cứu giúp, tự nhiên không còn địch ý.
Hơn nữa mấu chốt nhất là, tình huống của bạn già, hắn cũng bó tay toàn tập, đối phương ngắn ngủi không đến ba phút đồng hồ, không chỉ chữa khỏi, còn để hắn đột phá, không uống thuốc cũng không có quá nhiều thủ đoạn, để hắn tràn đầy kỳ lạ, thực sự không nghĩ ra.
- Vậy là tốt rồi...
Nghe hắn không có việc gì, lúc này Liêu trưởng lão mới thở phào nhẹ nhõm.
- Trương sư, cái này... Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Bạch Vũ Thánh y nhịn không được, nhìn lại.
Trở thành y sư đã nhiều năm như vậy, còn chưa bao giờ thấy qua có người chữa bệnh như vậy, mấu chốt là đánh đến bệnh trừ.
- Vừa rồi vì cứu chữa Liêu trưởng lão, cũng không phải là cố ý nhục mạ Thánh y, mong đừng nên trách!
Vùng vẫy một hồi, Trương Huyền ôm quyền, vẻ mặt áy náy.
- Kia chỉ là việc nhỏ...
Bạch Vũ Thánh y khoát tay áo.
Đừng nói bị mắng, coi như chịu đòn, có thể tận mắt thấy y thuật lợi hại như thế, cũng đáng giá. Chính là bởi vì đối với y thuật có loại nghiên cứu này, mới có thể đi xa như vậy, y thuật vượt xa những người khác.
- Mong Trương sư có thể vì ta giải thích nghi hoặc...
Trong mắt tràn đầy thành khẩn, Bạch Vũ Thánh y mong đợi.
Thật ra thì không chỉ hắn, đám người Phí sư, Phùng Tử Dật, Trương Hủ, nghe được tra hỏi, cũng đồng loạt nhìn tới.
Nếu như dùng đan dược, đủ loại chân khí chỉ điểm, để cho người ta giải quyết kịch độc ẩn chứa trong cơ thể, thực lực bạo tăng, hoàn toàn có thể lý giải, nhưng loại này... đánh người ngất xỉu, mắng người một hồi, lại đánh người cho đến chết... Kết quả, liền con mẹ nó biến thành cứu người, thực sự lý giải không được, không thể tưởng tượng.
Thật muốn cứu người, giải độc đơn giản như vậy, thiên hạ cũng không có nhiều bệnh nhân bởi vì bệnh mà chết như vậy rồi.
- Cái này...
Thấy ánh mắt hắn muốn học tập, Trương Huyền cười khổ một tiếng:
- Bạch Vũ Thánh y có thể để cho ta khôi phục một chút, lại giúp ngươi giải đáp hay không?
Hiện tại hư nhược sắp chết, thực sự không có tinh lực nói chuyện rồi.
- Vâng, là lỗi của ta...
Hơi đỏ mặt, Bạch Vũ y sư tràn đầy xấu hổ. Chỉ nghĩ muốn học tập, lại quên loại trạng thái này của đối phương.
- Ta có một viên Tinh Nguyên đan, sau khi ngươi dùng, có thể khôi phục khí lực nhanh chóng...
Cổ tay khẽ đảo, lấy ra một cái bình ngọc đưa tới.
Thân là Y sư đỉnh phong nhất của Thánh Tử điện, cầu hắn chữa bệnh vô cùng nhiều, bảo vật trên người cũng không phải ít.
Đưa tay nhận lấy Tinh Nguyên đan, Trương Huyền nhìn một cái, bất đắc dĩ lắc đầu.
Thuốc này, quả thực rất tốt, nhưng đối với hắn mà nói, tác dụng đã không lớn.
Thiên Đạo chân khí, đối với linh khí yêu cầu cực kỳ khắc nghiệt, kèm theo tu vi càng cao, yêu cầu lại càng lớn, loại Tinh Nguyên đan này, đối với cường giả Nhập Hư cảnh bình thường cũng có hiệu quả, nhưng đối với hắn lại giống như ăn kẹo đậu.
- Viên đan dược này vô dụng với ta, đa tạ...
Lắc đầu, lần nữa đưa đan dược trở về.
- Vô dụng?
Bạch Vũ y sư sững sờ:
- Ta chỗ này còn có...
- Ý tốt của Bạch Thánh y ta tâm lĩnh, nhưng ta vẫn là tự nghĩ biện pháp đi...
Chần chờ một chút, Trương Huyền không cam lòng lấy ra Linh Thạch tuyệt phẩm, mà ngẩng đầu nhìn về phía lão giả trước mắt:
- Liêu trưởng lão, có thể làm phiền ngươi một chút không!
- Trương sư có chuyện gì, cứ việc dặn dò là được, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định không chối từ!
Liêu trưởng lão gật đầu.
- Vậy là tốt rồi...
Nhẹ gật đầu, trong mắt Trương Huyền lóe lên vẻ hưng phấn:
- Liêu trưởng lão, vậy liền làm phiền ngươi... Xung kích Động Hư cảnh đi!
- Xung kích... Động Hư cảnh?
Liêu trưởng lão ngốc tại chỗ, lộ vẻ bối rối.