- Lão sư...
Trịnh Dương nắm chặt trường thương, toát ra mồ hôi lạnh.
Lấy thực lực của hắn, đơn độc đối mặt một kiếm này, cũng không dám nói có thể chặn lại, lão sư có thể bị nguy hiểm hay không?
Trong ánh mắt gấp gáp, Trương Huyền ngồi dưới đất động, nhưng vẫn không có di động thân hình, cùng mới vừa rồi không có khác nhau chút nào, lần nữa đâm tới một chiêu Lễ Thượng Vãng Lai.
Rầm!
Kiếm khí cách trời sao còn một đoạn, tựa như đánh trúng vào một chỗ thiếu hụt.
Trời sao sụp đổ, thiên địa dị tượng biến mất.
Lộc cộc lộc cộc lộc cộc lộc cộc!
Hưng kiếm thánh khí huyết quay cuồng, lần nữa lui về sau bảy tám bước, trong mắt tràn đầy khó tin cùng kinh hãi.
- Lễ Thượng Vãng Lai, có thể phá vỡ Kiếm Lạc Phồn Tinh của ta? Cái này... làm sao có thể?
Mặc dù chiêu này không thuộc về kiếm pháp đứng đầu nhất mà mình tu luyện, nhưng cũng không thể khinh thường, một chiêu số bình thường của đối phương liền phá giải, giống như dùng Thái Tổ trường quyền, đánh bại Giáng Long Thập Bát Chưởng vậy, để cho người ta khó mà tin được.
- Ha ha!
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, trong giọng nói mang theo mùi vị chỉ điểm giang sơn:
- Kiếm, lực lượng kéo dài, chỗ tâm ý đến, liền có thể phá địch, chiêu số chỉ là phụ trợ! Lễ Thượng Vãng Lai, mặc dù là chiêu số đơn giản nhất, nhưng cũng bởi vì đơn giản, mới nắm giữ vô số biến hóa không thể dự đoán. Dùng ở trong tay cường giả, uy lực mạnh hơn! Giống như một hán tử say, cầm kiếm chém loạn, ngươi căn bản không biết chiêu tiếp theo của hắn sẽ chỉ nơi nào, càng không rõ ràng có phải muốn giết ngươi hay không...
- Đương nhiên, tu luyện giả có thể tiện tay đánh bại hán tử say, là bởi vì tuy chiêu số của hắn không xác định, nhưng không có tính nhắm vào. Chiêu số đơn giản, thi triển ra có tính nhằm vào, liệu địch tiên cơ, nắm giữ mục tiêu tấn công, sẽ có thể đánh bại địch giành chiến thắng!
- Vừa rồi ngươi thi triển Kiếm Lạc Phồn Tinh, mặc dù chiêu số ảo diệu có một không hai, tinh khí thần sẽ bị khóa chặt, khó mà trốn tránh, nhưng muốn khóa chặt tinh thần của đối thủ, nhất định phải có môi giới câu thông, mà cái môi giới này chính là sơ hở trong chiêu số của ngươi. Vừa rồi ta dùng chiêu số, mặc dù đơn giản, nhưng lại tìm được vị trí này, nhẹ nhàng đâm rách là đương nhiên.
- Bởi vậy chiêu kiếm của ngươi không chiến mà tự tan! Như xây dựng nhà cao tầng, đừng xem tính toán chính xác, chút xíu không kém... Nhưng chỉ cần ở chỗ mấu chốt nhất lấy đi một viên gạch, liền có khả năng dẫn đến cả kiến trúc biến thành phế tích!
- Chiêu số đơn giản, chưa chắc là chuyện xấu, có đôi khi dùng tốt, ngược lại sẽ đưa đến hiệu quả cực cao.
Nói đến đây, Trương Huyền nhìn lại, than thở một tiếng:
- Trương tộc trưởng, ngươi quá câu nệ ở võ kỹ và chiêu số...
- Ta...
Hưng kiếm thánh hơi đỏ mặt.
Làm một trong mấy người dùng kiếm mạnh nhất đương đại, bị gia hỏa hư hư thực thực là con của hắn giáo huấn, khuôn mặt có chút che không được.
- Không cần xấu hổ, lấy tuổi tác của ngươi, có thể tu luyện ra kiếm chiêu, kiếm ý như vậy, đã cực kỳ khó được...
Trương Huyền mỉm cười:
- Nếu không như vậy đi, chỉ cần nguyện ý, ta có thể chỉ điểm ngươi thiếu hụt trong kiếm chiêu, để ngươi tiến thêm một bước!