Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong hào đế quốc, so với đế quốc nhất đẳng còn cao hơn một cấp bậc, có Thất Tinh Danh sư tọa trấn, quốc lực cường thịnh.

Thanh niên này gầm loạn không kiêng nể gì như thế, mà Vương gia cũng không có tức giận, ngược lại còn đứng ra hoà giải, điều này đã nói rõ bất kể thân phận hay là địa vị của hai người này đều cực cao.

Nếu thật là người của Phong hào đế quốc, như vậy cũng có thể nói thông được.

Cũng giống như Ngọc Phi Nhi công chúa và Hình Viễn vậy, đi tới Huyễn Vũ đế quốc, Diệp Vấn Thiên cũng phải cẩn thận nói chuyện, không dám vi phạm.

- Không sai!

Lão giả cười cười, nhìn lại:

- Trương sư tuổi còn trẻ mà tâm cảnh đã siêu việt Danh sư lục tinh bình thường, thiên tư rất mạnh, coi như trong các Danh sư mà ta gặp phải cũng coi như không yếu, quả thật là anh hùng xuất thiếu niên!

- Siêu việt Danh sư lục tinh bình thường?

Hoài Vương gia sững sờ, giật nảy mình.

Vị Trương Huyền này hắn đã phái người nghe qua, chỉ là một Danh sư tứ tinh trong Huyễn Vũ đế quốc mà thôi, nhiều nhất chỉ là nửa bước ngũ tinh. Vốn hắn cho rằng coi như có thể thành tài thì cũng phải không biết bao nhiêu năm về sau, không nghĩ tới tâm cảnh đã cao như vậy!

Tâm cảnh khắc độ là thứ khó tu luyện nhất.

Rất nhiều người tu vi đã đếm, thế nhưng khảo hạch đẳng cấp Danh sư lại không được, cũng bởi vì tâm cảnh không đạt tới.

Mà người trước mắt này, tu vi còn thấp, tâm cảnh lại rất cao. Như vậy đã nói rõ chỉ cần thời gian đầy đủ thì chuyện Danh sư lục tinh sẽ là chắc chắn.

Tùy ý để cho loại người này trưởng thành, tất nhiên có thể vang danh thiên hạ, có lẽ... Sau này nhất định phải kết giao một phen thật tốt mới được.

Nghe thấy đối phương phân tích, Trương Huyền cũng nhíu mày một cái.

Tâm cảnh của hắn đạt tới 19. 1, không dùng Văn Lý Thạch đo lường thì coi như Danh sư lục tinh cũng không nhìn ra được. Mà đối phương lại một câu nói ra, nhãn lực rất mạnh mẽ, tu vi cực cao, có thể nói là kinh khủng.

Vẻ mặt nghiêm túc, Trương Huyền ôm quyền:

- Viên trưởng lão quá khen rồi!

- Tu vi, thiên phú là thứ không có cách nào nói một câu quá khen là được! Trương sư họ Trương, không biết có quan hệ gì với quý tộc Trương gia Thánh Nhân?

Viên trưởng lão có chút nghi ngờ nhìn qua.

- Quý tộc Thánh Nhân? Trương gia?

Trương Huyền khẽ lắc đầu:

- Cũng không nhận ra, không có quan hệ!

Hắn chính là một cô nhi, càng là người xuyên việt, cái gì mà quý tộc Thánh Nhân, cái gì mà Trương gia, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.

- Không biết sao?

Viên trưởng lão sửng sốt một chút, lập tức cười một tiếng:

- Mặc kệ có quan hệ hay không, có thể hai mươi tuổi tu luyện tâm cảnh tới mức độ lợi hại như thế, làm việc vừa trầm ổn vừa có độ, không kiêu không gấp. Khó trách Đào thiếu gia coi trọng ngươi như thế, chỉ nhận lão sư như ngươi, nói cái gì cũng không nguyện ý từ bỏ!

- Đào thiếu gia?

Trương Huyền nhíu mày:

- Ngươi nói chính là... Viên Đào?

Học sinh của hắn cũng chỉ có mấy người như vậy, đối phương lại nói họ Viên, muốn đoán ra cũng không khó.

Chỉ là... Viên Đào không phải là cô nhi hay sao? Sinh trưởng ở trong Địa Hoàng thành Thiên Huyền vương quốc sao? Từ lúc nào đã biến thành thiếu gia Viên gia gì đó trong Vô Cương đế quốc cơ chứ?

- Không sai, chúng ta cũng chỉ căn cứ huyết mạch cộng minh cho nên mới vừa tìm tới thiếu gia. Sau khi nghe thiếu gia giải thích thời gian ở cùng với ngươi, trong khoảng thời gian này cũng may nhờ có ngươi chiếu cố!

Viên trưởng lão khẽ gật đầu.

- Cái này...

Trương Huyền vò đầu.

Huyết mạch cộng minh, tìm kiếm... Chẳng lẽ, Viên Đào là thiếu gia thất lạc nhiều năm của Viên gia này? Cái này... Khó tránh khỏi có chút quá không thể tưởng tượng nổi a!

Nếu thật sự là như thế, nhất định Viên gia sẽ rất là đáng sợ, làm sao có thể đặt cái gọi là thiếu gia vào trong chỗ xa xôi như Thiên Huyền vương quốc này cơ chứ?

- Trương sư làm lão sư của Đào thiếu gia, không biết ngươi có biết thân hắn có cổ mạch hay không?

Dường như nhìn ra điểm nghi hoặc của hắn, Viên trưởng lão cười hỏi.

- Hắn nắm giữ Long Tê cổ mạch!

Trương Huyền gật đầu.

Huyết mạch của Viên Đào, từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn đã dùng Thiên Đạo thư viện để đo lường ra, chính vì vậy, cho nên mới chiêu thu làm học sinh.

Huyết mạch giống như thân thể Tiên Thiên vậy, chia làm nhiều loại, cổ mạch, tân mạch, truyền thừa, biến dị...

Huyết mạch Long Tê chỉ có Thượng Cổ mới có, là một trong các huyết mạch phòng ngự đứng đầu, vô địch, rất là cường đại.

Hắn quen biết nhiều người như vậy, thậm chí ngay cả Mạc Cao Viễn cũng không nhận ra được, đối phương vừa nhìn một cái đã biết hắn thân cư cổ mạch, chỉ sợ quả thực có quan hệ huyết mạch với Viên Đào.

- Quả nhiên Trương sư thật là tinh mắt!


Viên trưởng lão gật đầu:


- Không sai, quả thực Đào thiếu gia nắm giữ Long Tê cổ mạch tinh thuần nhất trong gia tộc, hơn nữa không nghĩ tới lại bị Trương sư kích hoạt!


- Gia tộc?


- Vô Cương Viên gia chúng ta dùng Long Tê cổ mạch để quật khởi, toàn gia tộc đều nắm giữ loại huyết mạch này. Chỉ là nương theo thời đại xa xưa, huyết mạch càng ngày càng mỏng manh!


Cảm khái một tiếng, hai mắt Viên trưởng lão tỏa sáng:


- May mắn, trời thương chúng ta! Đời này, để cho Đào thiếu gia nắm giữ cổ mạch hoàn chỉnh, đồng thời còn để cho chúng ta thuận lợi tìm tới. Việc chấn hưng gia tộc nằm ở trong tầm tay!


- Cái này...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK