Mạc Vũ ở một bên, che trán, thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi, choáng váng ngay tại chỗ.
Phương pháp đánh thuần thú này của Trương Huyền, chỉ thích hợp với man thú, phụ thân tự trói mình nằm trên mặt đất làm gì?
Lại nói, trói hùng sư đuôi vàng lại, là bởi vì sợ nó bị đánh, sốt ruột đả thương người. Một nhân loại như phụ thân, chỉ cần nhớ kỹ không đánh trả là được...
Mấu chốt nhất chính là... một câu “tới, đánh ta đi!”
Nếu không biết nguyên nhân, còn tưởng rằng là kẻ điên cuồng thích bị ngược đãi...
- Phụ vương, mau đứng lên...
Sắc mặt nàng đỏ bừng, vội vàng đi tới trước mặt, nâng hắn dậy.
Thật ra cũng không thể trách Mạc Thiên Tuyết bị ma quỷ ám ảnh. Tận mắt nhìn thấy được man thú không có cách nào đột phá, ở ngay trước mắt mình thành công thăng cấp Chí Tôn, tất nhiên cũng sẽ nghĩ mình có thể đột phá hay không.
Nếu thật sự thành công, so với man thú đột phá, lực ảnh hưởng tuyệt đối lớn hơn nữa. Thực lực của một nước cũng càng thêm cao hơn.
Mấy năm nay ở dưới áp lực của Lâm gia và Mạc Hoằng Nhất, tinh thần toàn thân hắn vẫn luôn căng thẳng. Nhìn thấy được hi vọng đột phá, hắm làm sao có thể kiềm chế được!
- Nó đã đột phá Chí Tôn, ta lại không tiếp tục quấy rầy nữa. Ta còn có những chuyện khác, hiện tại từ biệt!
Giải thích rõ ràng, phương pháp đánh thuần thú của hắn chỉ thích hợp với man thú, lúc này Trương Huyền mới ôm quyền, xoay người đi ra ngoài.
Thật ra giúp hắn đột phá, cũng có thể làm được. Chỉ có điều, khẳng định như vậy sẽ để lộ thân phận của Trương Huyền. Đó chính là được một mất mười.
Lại nói, ngay cả linh thạch cũng không có, mình làm gì có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy!
Vừa đi mấy bước, hắn lại ngửi được mùi thơm xông vào mũi. Mạc Vũ công chúa đuổi theo.
- Trương Huyền, ngày hôm qua ta nói sẽ dẫn ngươi đi xem trò hay. Tính toán thời gian, chắc hẳn cũng đã bắt đầu. Cùng đi thôi!
- Trò hay? Đến cùng là chuyện gì?
Trương Huyền nhìn qua.
- Đi qua xem một chút sẽ biết...
Mạc Vũ công chúa giống như là một tiểu hồ ly đắc ý.
- Được rồi!
Thấy nàng không nói, Trương Huyền không tiếp tục hỏi thăm. Hai người cùng đi về phía bên ngoài vương cung.
...
Thiên Vũ học viện.
Đám người Triệu Nhã lại tới nơi này lần nữa.
Lần trước qua, cùng nữ hài nói khoác không biết ngượng kia so tài một hồi, cuối cùng không phân thắng bại, khiến cho nàng vô cùng phiền muộn.
Sau khi trở về, học tập kiếm pháp của sư tổ, mấy ngày qua nàng không ngừng tu luyện, có một trăm phần trăm tự tin, nhất định có thể đánh bại nữ tử kia, ép nữ tử kia phải nói lời xin lỗi!
- Nữ nhân kia cũng chỉ ỷ vào võ kỹ lợi hại. Hiện tại Triệu Nhã học tập được kiếm pháp của sư tổ, khẳng định nàng ta không phải là đối thủ!
- Đúng vậy. Dám sỉ nhục lão sư, nếu không xin lỗi, phải cho nàng đẹp mặt!
Đám người Trịnh Dương, Viên Đào hừ lạnh.
Trương sư một đường chỉ điểm, khiến cho tu vi bọn họ càng lúc càng mạnh. Ở trong lòng bọn họ, hắn từ lâu đã được sùng bái giống như thần linh. Lại có người ở trước mặt mọi người nghi ngờ, còn nói Liễu lão sư lợi hại hơn, bọn họ làm sao không tức giận?
Cái gì mà Liễu lão sư... có thể sánh được bằng gót chân của Trương lão sư sao?
- Ừ!
Vương Dĩnh cũng gật đầu, miệng mím lại.
Nàng mặc dù nhu nhược. Ai dám sỉ nhục Trương sư, nàng tuyệt đối là người đầu tiên xông lên!
Rất nhanh bọn họ đã đi tới nơi so tài đã hẹn trước đó. Chỉ thấy đài so đấu trước đó vắng vẻ, đã đông nghịt người.
Không ít học viên nghe tin đầu đến đây, muốn xem thử giữa Trương sư, và Liễu lão sư gần đây danh tiếng vang xa, đến cùng học trò của ai lợi hại hơn.
- Nữ nhân kia tới!
Trịnh Dương đưa tay chỉ.
Mọi người nhìn lại, chỉ thấy ở một góc của đoàn người, đám người Mộc Tuyết Tình, Mạnh Đào đã đi tới.
Thời khắc này, Mộc Tuyết Tình cũng lộ ra biểu tình hoàn toàn tự tin.
Liễu lão sư truyền thụ đao pháp, nàng thử nghiệm, tinh diệu tuyệt luân. So với võ kỹ nàng tu luyện trước đó, cường đại hơn rất nhiều.
Nữ hài kia, vốn không biết võ kỹ gì, chỉ dựa vào chân khí hùng hậu mới có thể miễn cưỡng đánh với nàng một trận không phân thắng bại. Lần này nàng học được võ kỹ lợi hại như vậy, còn ngăn cản được sao!
- Trương sư không ở Thiên Vũ vương thành. Cho dù ở đây, cũng không có khả năng hai ba ngày ngắn ngủi, khiến nàng học thành thạo võ kỹ giống như đao pháp của ta. Cho nên... ngày hôm nay nàng ta nhất định phải thua!
Ánh mắt của hai nàng va chạm vào nhau, trong lòng Mộc Tuyết Tình thầm hừ lạnh.
...
- Xem ra hai vị này đều rất có tự tin!
Trong đám người, Lưu Trường Nham sớm lại có mặt ở phía sau. Sau khi nhìn thấy được biểu tình của hai nàng, ánh mắt hắn căng thẳng.
- Thời gian ba ngày, các nàng chắc hẳn đều học được chiêu số lợi hại hơn, dự định một trận quyết thư hùng!
Cách đó không xa, thần sắc Triệu Vũ Tinh cũng nghiêm nghị.
Hai người là cao thủ lợi hại nhất thế hệ trẻ tuổi, năng lực quan sát kinh người.
Hai nữ hài này tập trung tinh lực, có sự tự tin cường đại, cũng có phần khí thế cao ngạo hơn người. Về điểm ấy, bọn họ có thể dễ dàng nhìn ra được.
- Ngươi nói lần này các nàng ai sẽ thắng lợi?
Lưu Trường Nham nhìn qua.
- Ta cảm thấy là Mộc Tuyết Tình!
Triệu Vũ Tinh có chút do dự nói.
- A?
Nghe được kết luận này, không chỉ Lưu Trường Nham, ngay cả mấy học sinh xung quanh cũng không nhịn được nhìn qua, muốn nghe xem học sinh đứng đầu này sẽ giải thích như thế nào.
- Sau khi biết Liễu lão sư giải quyết tốt đẹp nghi tường Nghi Nam, trở thành hội trưởng của nghiệp đoàn y sư, ngày hôm qua ta đặc biệt đi tới lớp học của hắn xem thử. Trùng hợp nhìn thấy được Mộc Tuyết Tình thi triển đao pháp...
Nắm đấm của Triệu Vũ Tinh căng thẳng, trên đầu xuất hiện mồ hôi lạnh:
- Nói thật, rất lợi hại. Cho dù ta gặp phải, cũng không đỡ nổi, phải cúi xuống chịu thua!
Nhớ tới cảnh tượng ngày hôm qua mình nhìn thấy được, đến bây giờ tim vẫn còn đập nhanh không dừng.