Trương Huyền nghẹn họng.
Vốn cho rằng chỉ là kiếm pháp tranh chấp đơn thuần, không nghĩ tới còn dính dáng tình cảm.
Nhưng suy nghĩ một chút cũng đúng, cũng chỉ có loại cảm tình này mới có thể duy trì liên tục nhiều năm không biến mất, thật giống như hắn, nếu quả thật cưới Lạc Nhược Hi đi, tên tiểu thiên tài Trương gia kia, nhất định sẽ điên cuồng khiêu chiến mình, mấy chục năm, mấy trăm năm, cũng sẽ không từ bỏ!
Tu luyện kiếm đạo, nhân kiếm hợp nhất, trong lòng đã có chấp niệm đặc thù, làm không được... sao có thể vô kiên bất tồi?
- Đúng vậy, nói thật, Kiếm Tần Sinh quả thực rất cố chấp, hiện tại còn không có hôn phối... Được rồi, không nói bọn họ, ngươi đi Trương gia, quả thực rất trọng yếu...
Lạc Huyền Thanh mặt mũi rầu rĩ.
Chém giết người muội muội yêu, bắt buộc phải làm, nhưng chuyện của đối phương, cũng không thể bị dở dang. Bởi vì muội muội, đánh mặt Trương gia, vẫn luôn là sự tình hắn chăm chỉ không ngừng, cố gắng đi làm.
- Đúng vậy, cho nên thực sự không tiện, ta chỉ có thể chối từ...
Trương Huyền nhẹ gật đầu, lần nữa nhìn qua, trong mắt mang theo hỏi thăm:
- Muốn giết vị kia, là ý tứ của Lạc gia các ngươi, hay là Trương gia?
- Khác nhau ở chỗ nào sao? Chúng ta không động thủ, Trương gia cũng sẽ động thủ, chờ bị động, còn không bằng xuống tay trước...
Lạc Huyền Thanh lắc đầu.
Từ khi muội muội thừa nhận có người thích, vị Danh Sư thực lực không cao kia, liền đã chú định kết cục. Bất kể Trương gia hay Lạc gia, đều sẽ không bỏ qua.
- Trương gia...
Trương Huyền híp mắt lại, cắn răng.
Còn là gia tộc đệ nhất đại lục... Quả thực quá vô sỉ! Ép cưới thì thôi, còn muốn giết người, quả thực vô pháp vô thiên tới cực điểm.
- Chuyện này, hi vọng ngươi có thể giữ bí mật, đừng truyền đi!
Đối phương cự tuyệt, Lạc Huyền Thanh cũng không năn nỉ nói.
- Yên tâm đi, miệng ta từ trước tới nay rất kín!
Trương Huyền nhẹ gật đầu, nhìn lại:
- Thật ra thì, ta cảm thấy chuyện này, tốt nhất thương nghị với tiểu công chúa một chút mới quyết định, nếu không, ta sợ huynh muội các ngươi sẽ thành tử địch!
- Ừm!
Chần chờ một chút, Lạc Huyền Thanh nhẹ gật đầu:
- Ta sẽ cân nhắc...
Chủ yếu là hiện tại muội muội bị cấm túc, không cách nào liên hệ, nếu không, khẳng định sẽ nghĩ biện pháp.
- Ta trước cáo từ!
Không nói thêm lời, Trương Huyền nhảy lên, thẳng tắp bay về phía phủ đệ của Kiếm Tần Sinh.
Thấy hắn rời đi, Lạc Huyền Thanh lắc đầu, cũng rời tiểu viện, có điều không quay về chỗ ở, mà đến Tín điện.
- Ta muốn thẩm tra Hồng Viễn Danh Sư học viện trong phạm vi của Thanh Nguyên đế quốc!
Đi tới quầy lễ tân, dặn dò một tiếng.
Hồng Viễn Danh Sư học viện, chỉ là địa phương nhỏ phụ thuộc Thanh Nguyên đế quốc, trước đó vẫn không chú ý tới, giờ phút này Trương sư không động thủ, chỉ có hắn tự mình ra tay.
- Hồng Viễn Danh Sư học viện? Lạc thiếu chờ một chút, ta đi thăm dò ngay!
Phục vụ viên là nữ hài khoảng hai mươi tuổi, nhận ra thân phận của hắn, không dám thờ ơ, vội vã đi vào phòng, thời gian không dài, cầm một quyển sách đi tới.
Chỉ cần là Danh Sư, đủ loại tư liệu đều phải báo lên tổng bộ, Thánh Tử điện là đơn vị thuộc hạ, muốn thẩm tra mà nói, cũng có thể tìm ra rất nhiều tư liệu.
- Hồng Viễn Danh Sư học viện, ở Hồng Viễn nhất đẳng đế quốc, trong phạm vi Thanh Nguyên đế quốc, người mạnh nhất chỉ là Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong...
Nữ hài nói.
- Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong?
Da mặt Lạc Huyền Thanh run lên.
Ánh mắt của muội muội cũng không tránh khỏi quá kém đi.