Cát trưởng lão cùng thanh niên sững sờ tại nguyên chỗ, tất cả đều há miệng, triệt để bối rối.
Cục diện trước mắt, đã vượt ra khỏi phạm trù bọn họ tưởng tượng.
Nếu như trong cơ thể Tôn Cường này, nắm giữ Dương sư lưu lại chúc phúc, chỉ cần khi còn sống thực lực không cao hơn người sau, bài vị sẽ giống như công nhận Danh Sư, ngã xuống, chứng tỏ tôn trọng đối với cường giả.
Thực lực của Dương sư, bọn họ biết, trong tiên hiền của Thánh Tử điện, có thể vượt qua, số lượng không nhiều, tình huống bình thường, sẽ ngã xuống hơn phân nửa, chỉ còn lại có các đời điện chủ cùng số ít cường giả đứng vững...
Nhưng hiện tại không có ngã xuống, ngược lại trực tiếp nổ nát... Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Vội vàng nhìn ra phía trước, chỉ thấy rất nhiều bài vị, giống như thấy được chuyện quỷ dị gì, tốc độ nổ tung càng lúc càng nhanh, mấy tức công phu, toàn bộ biến thành bột phấn, một cái cũng không còn lại.
- May mắn, tượng điện chủ vẫn còn ở đó...
Thấy tượng đám người Khôi Thánh vẫn còn, Cát trưởng lão thở phào nhẹ nhõm. Chí ít Thánh Tử điện không có toàn quân bị diệt. Lời còn chưa dứt, lần nữa nghe được…
- Tạch tạch! Tạch tạch!
Ngay sau đó liền thấy, tượng vị điện chủ thứ chín, xuất hiện vết rách, sau đó càng lúc càng lớn, một cái hô hấp, liền bại liệt ở trên mặt đất.
Ngay sau đó, vị điện chủ thứ tám, vị điện chủ thứ bảy... Ngay cả Bốc Thương cổ thánh cũng không giữ vững được, vỡ thành hai nửa, chỉ còn lại có Khổng sư, yên tĩnh đứng ở nguyên chỗ.
Không ngừng lắc lư, Cát trưởng lão cùng thanh niên sững sờ.
Các đời điện chủ của Thánh Tử điện, mỗi một vị đều là thiên tài kinh tài tuyệt diễm, thiên hạ ít có, bất kể thực lực hay kiến thức, so với Thái Thượng trưởng lão ở Tổng bộ Danh Sư đường, chỉ mạnh không yếu.
Đặc biệt là Bốc Thương cổ thánh, thân là Khổng sư thân truyền, một thân tu vi khoáng tuyệt cổ kim, Tổng bộ Danh Sư đường, các đời hội trưởng, đều không có một cái đạt tới... Làm sao có thể công nhận Dương sư, công nhận đến mình cũng bể nát?
Dương sư lúc nào đạt tới loại cảnh giới này?
Nếu thực như thế, thân là người của Thánh Tử điện, khẳng định sẽ biết. Không chỉ bọn họ bối rối, ngay cả Tôn Cường cũng mê hoặc.
Vốn cho rằng lần này nhất định để lộ, vô cùng xui xẻo, nằm mơ cũng không nghĩ đến, sẽ xuất hiện biến cố như vậy!
Lão gia không có lưu lại chúc phúc ở trong cơ thể hắn, nhưng thiếu gia lại lưu mấy đạo chân khí, để thời điểm hắn gặp nguy hiểm bảo vệ tính mạng...
Vốn cho rằng không có tác dụng gì, liền tùy tiện vận chuyển một chút, ai ngờ có thể để cho nhiều bài vị, tranh đoạt bùng nổ như vậy!
Hình như thấy được nhân vật sùng bái, không dám chống lại… Quá quỷ dị đi!
- Ngươi...
Đang nghi ngờ, chỉ thấy Cát trưởng lão nhìn lại, dường như không biết nên nói cái gì.
- Có thể tin tưởng ta hiện tại... Là quản gia của Dương sư chưa?
Thấy đối phương chấn kinh, Tôn Cường thở phào nhẹ nhõm, nhịn không được nói.
- Cái này...
Cát trưởng lão máy móc lên tiếng, đang muốn gật đầu, lần nữa nghe được thanh âm tạch tạch vang lên, liền thấy tượng Khổng sư trước mắt, hai tay tụ lại, dùng lễ tiết ngang hàng.
Rầm!
Ngay sau đó, tượng cũng xuất hiện vết rách, vỡ vụn tại chỗ, ngay sau đó toàn bộ Phong Sư điện không ngừng lắc lư, bụi đất tung bay, từng khối kiến trúc, khối lớn khối lớn tróc ra.
Ầm ầm!
Không đến hai cái hô hấp, liền sụp xuống, biến thành một đống phế tích.
- Đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Cát trưởng lão cùng thanh niên nhìn nhau, từng cái mặt mũi phát điên.
Chỉ mang người này tới, xác nhận xem có Dương sư lưu lại chúc phúc hay không, nằm mơ cũng không nghĩ đến, toàn bộ Phong Sư điện liền hủy...
Tất cả ý niệm tổ tiên ẩn chứa ở đây, dưới tình huống bình thường, cho dù là ngoại địch xâm lấn, Dị Linh tộc quy mô tấn công, muốn hủy đi cũng rất khó, chỉ khảo nghiệm một chút, liền biến thành bộ dáng như thế... Ngươi là phá hư vương sao!
- Chuyện gì xảy ra?