Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Dùng tám mươi bảy loại rồi...

Một vị Danh Sư nói.

Nghe hắn nói như vậy, những người khác cũng chú ý, từng cái con mắt trợn tròn, có chút không dám tin tưởng.

Bọn hắn tu luyện võ kỹ, mỗi một môn đều cần tiêu phí không biết bao nhiêu tinh lực, thậm chí đắm chìm cả đời, cũng khó có thể đạt tới lô hỏa thuần thanh, vị trước mắt này, tiện tay một võ kỹ, thấp nhất cũng nắm giữ đến đại thành... Quả thực nghe rợn cả người.

- Xem ra... tên tuổi đệ nhất thiên tài của Trương Cửu Tiêu, phải đổi người rồi!

Trong lòng mọi người cảm khái.

Lúc trước bọn hắn đều cảm thấy Trương Cửu Tiêu chính là một độ cao không thể vượt qua, chứng kiến vị trước mắt này, mới biết được cả hai căn bản không ở cùng một cấp bậc.

- Không nên a...

Không giống mọi người khiếp sợ, Ngô sư ở một bên nhíu mày.

- Ngô sư, làm sao vậy?

Một vị Danh Sư đi vào trước mặt.

- Trương Sư am hiểu nhất đúng là ở chỗ rất nhỏ tìm được thiếu sót tiến hành công kích, lần chiến đấu này lại không làm như vậy, ngược lại thi triển ra nhiều võ kỹ... Như thế nào cảm giác như tôi luyện bản thân?

Trầm tư cả buổi, Ngô sư nói ra nghi ngờ trong lòng.

Năng lực của Trương Sư, những người khác không rõ ràng, hắn là thấy tận mắt qua.

Có thể liếc nhìn ra công pháp, võ kỹ của người khác thiếu sót, tiến hành lợi dụng, cuối cùng đưa đến hiệu quả không tưởng được...

Nhưng chiến đấu với Cẩu Đường Chủ lâu như vậy, các loại võ kỹ trùng điệp bất tận, lại không công kích chỗ thiếu sót, thoạt nhìn, không phải là muốn lập tức đánh bại đối thủ, mà là... tôi luyện lực lượng của mình!

- Tôi luyện?

Vị Danh Sư này nhoáng một cái.

Nếu như lúc trước có người nói với hắn, gia hỏa Thần Thức cảnh chiến đấu với Xuất Khiếu cảnh, không nghĩ biện pháp chiến thắng, còn muốn tới tôi luyện... Hắn nhất định sẽ cảm thấy đối phương điên rồi, hoặc là choáng váng... Tận mắt nhìn đến đủ loại kỳ tích, nghe Ngô sư nói, cho dù cảm thấy khó tin, nhưng cũng biết đây là thật!

Chiến đấu với Cẩu Đường Chủ, cũng chỉ là tôi luyện... Vị này đến cùng tự tin mạnh như thế nào, sức chiến đấu lợi hại ra sao?

Oanh oanh oanh!

Lần nữa đánh ba chiêu, dồn ép Cẩu Đường Chủ lui về phía sau, lúc này Trương Huyền mới phun ra một ngụm trọc khí.

Ngô sư đoán không sai, thật sự là hắn đang tôi luyện võ kỹ.

Thật vất vả gặp được đối thủ như thế, để hắn triển khai lực lượng toàn thân đến cực hạn, ở Chiến Sư đường học tập rất nhiều võ kỹ, sử dụng càng ngày càng thuận tay, càng thêm thông hiểu đạo lí.

- Không hổ là Xuất Khiếu cảnh, bây giờ ta xác thực không phải là đối thủ...

Lắc đầu, trong lòng Trương Huyền thở dài.

Cho dù lực chiến đấu của hắn tăng nhanh, nhưng đáng tiếc, không đột phá đến Thai Anh cảnh, kém Xuất Khiếu cảnh còn quá lớn, chỉ bằng vào lực lượng mà nói, căn bản không cách nào thắng được.

Tuy bình thường chiến đấu thắng được đối phương rất khó, nhưng muốn đánh bại đối phương, thủ đoạn nhiều lắm!

Bàn tay cuồn cuộn, chúi xuống phía dưới, ngăn trở đối phương tiến công, Trương Huyền nhướng mày, ngón tay nhẹ nhàng búng ra.

Sưu sưu sưu sưu!

Thanh âm nức nở nghẹn ngào vang lên, trên trăm trận kỳ kích xạ ra, thời gian nháy con mắt liền rơi vào bốn phía Cẩu Đường Chủ.

Bàn chân nhẹ nhàng đạp lên mặt đất.

Trận pháp trong nháy mắt đã bị kích hoạt.

Tại Khâu Ngô cung thì đến trận pháp thất tinh đỉnh phong, chỉ bằng vào thực lực chiến thắng rất khó, nhưng mượn nhờ trận pháp, liền dễ dàng hơn nhiều.

Phần phật!

Sương mù sinh ra, bao phủ Cẩu Đường Chủ.

Trương Huyền bố trí là trận pháp cấp bảy trung kỳ, uy lực không tính quá mạnh mẽ, nhưng coi như là Cẩu Đường Chủ muốn phá vỡ, cũng cần tiêu phí ít nhất hơn mười cái hô hấp.

Hai người chiến đấu, bản thân liền không kém nhiều, hơn mười cái hô hấp... Có thể nói quyết định sinh tử.

Trận pháp xuất hiện, mọi người cái gì cũng nhìn không tới, thần thức cũng lan tràn không vào, chỉ cảm thấy mặt đất lắc lư kịch liệt, tiếng nổ vang càng ngày càng mạnh, tất cả đều hoảng sợ.

Rặc rặc!

Đại khái duy trì mười lăm giây, trận pháp chậm rãi tiêu tán, trận kỳ bị Trương Huyền thu hồi vào trong Giới Chỉ.

Thấy nhanh như vậy liền chấm dứt chiến đấu, mọi người đồng loạt nhìn về phía Cẩu Đường Chủ, tất cả đều ngốc tại chỗ.

Chỉ thấy Đường chủ mới vừa rồi còn tiên phong đạo cốt, tóc bạc mặt hồng hào, giờ phút này đầu chọc ở dưới đất, toàn thân máu tươi, không có một chỗ hoàn hảo.

Hiển nhiên vừa rồi thời gian ngắn như vậy, đã bị điên cuồng công kích, bị đánh cha ruột cũng nhận không ra.

Rầm ào ào!

Cẩu Đường Chủ từ dưới đất rút đầu ra, chẳng những không có bởi vì thất bại mà cảm thấy thống khổ, ngược lại nhìn về phía thanh niên trước mắt, trong mắt tràn đầy chờ mong cùng hưng phấn:

- Trương Sư, xin hỏi... vừa rồi ngươi thi triển là Đại Bi Thiên Ma Chưởng của Khâu Ngô Cổ Thánh?

- Phải!


Trương Huyền gật đầu, cũng không phủ nhận.


- Không biết... Bộ chưởng pháp này...


Cẩu Đường Chủ trù trừ thoáng một phát, cắn răng nói:


- Có thể dạy ta hay không?


- Như thế nào? Muốn học?


- Vâng!


- Không dạy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK