Cửa chính chìm vào im lặng.
Dì Vương, Lạc Du và mấy vệ sĩ đều cứng người, không ai dám nói một chữ.
Dì Vương vừa mừng vừa lo, mừng là vì đứa nhỏ này lại dám lớn tiếng nói vậy với ba, còn lo là vì không biết tiên sinh sẽ có phản ứng như thế nào.
Nhưng dì ấy đã phải thất vọng rồi, Hoắc Tư Tước chỉ đứng im lặng đúng một giây.
Sau đó hắn nhìn cặp sách trên mặt đất rồi nhìn về phía đứa bé mới chạy lên, nổi giận nói: ''Hoắc Dận, con ngứa da đúng không? Con muốn bị đánh thật đấy à?''
Mặc Bảo vẫn còn đứng ở cửa chính: ''...''
Cuối cùng ánh sáng hi vọng lẻ loi trong mắt cậu bé cũng hoàn toàn bị dập tắt.
*
Tối hôm đó Ôn Hủ Hủ cũng không ngủ ngon.
Vì cô phát hiện em họ Ôn Cận vẫn đối xử với mình rất lạnh nhạt, ngay cả bữa tối cậu cũng không nói chuyện với cô.
Chẳng lẽ cậu biết Kiều Thời Khiêm còn chưa rời đi?
Ôn Hủ Hủ hít một hơi, quyết định mai đến công ty sẽ tìm Lâm n để hỏi về hạng mục của ông trùm dầu mỏ, sau đó cô có thể kiếm cớ để mặc kệ chuyện của Kiều Thời Khiêm.
Hôm sau, quả nhiên Ôn Cận vẫn rất lạnh nhạt đi cùng với Nhược Nhược.
''Được rồi, hôm nay chị sẽ đi hỏi về dự án kia, nhận được rồi chị sẽ đi Trung Quốc.''
''Thật sao?''
Quả nhiên sắc mặt Ôn Cận thay đổi.
Ôn Hủ Hủ cũng hết cách, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp.
Vì chỉ có người nhà mới quan tâm đến bạn như vậy, ngày trước Kiều Thời Khiêm lừa cô nên người em họ này đương nhiên sẽ không muốn thân thiết với anh ta.
Ôn Cận rất vui vẻ mà đưa Ôn Hủ Hủ đến công ty.
Hai tiếng sau, quả nhiên Ôn Hủ Hủ thành công lấy được hạng mục kia từ chỗ Lâm n.
Nhưng lúc cô đi ra Lâm n lại nói với cô: ''Nancy, nếu cô muốn làm dự án này thì tốt nhất nên chuẩn bị luật sư cho mình.''
''Vì sao?'' Ôn Hủ Hủ cảm thấy rất khó hiểu: ''Tại sao tôi lại cần luật sư? Lúc trước chưa từng có chuyện như vậy.''
Lâm n gật nhẹ đầu, không phủ nhận lời cô vừa nói.
Nhưng ông ta lại lập tức lấy một tập tài liệu chi tiết về phía bên kia ra đưa cho cô.
''Bên phía bọn họ rất nguy hiểm, cho nên lúc buôn bán hay giao dịch sẽ thường có luật sư, như vậy mới có thể đảm bảo cho hợp đồng và khoản tiền.''
''...''
Tuyệt vời, vậy mà còn cả giao dịch trực tiếp!
Ôn Hủ Hủ không còn cách nào khác: ''Được, vậy ông sắp xếp cho tôi một người, tôi đi với người đó.''
Lâm n lập tức cười: ''Đã sắp xếp ổn thỏa cho cô rồi.''
''Ai?''
''Luật sư Kiều đó, anh ta là luật sư hàng đầu, đến lúc đó cô đi cùng với anh ta tuyệt đối không bị thiệt.'' Lâm n còn cảm thấy mình mới nhặt được bảo bối.
Ôn Hủ Hủ rất muốn mắng người.
Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Sao người này giống như keo 502 muốn bỏ cũng không được vậy?
Ôn Hủ Hủ trực tiếp mất hết kiên nhẫn.
Cô nói với Lâm n, nếu như không đổi luật sư cho mình thì cô sẽ không làm dự án này.
Về đến nhà, quả nhiên Ôn Cận hỏi lại chuyện này.
Ôn Hủ Hủ chỉ có thể ấp úng nói với cậu một chút, nhưng cô nhiều lần nhấn mạnh rằng bản thân đã từ chối chuyện này, cô yêu cầu Lâm n sắp xếp cho mình một luật sư khác.
Nhưng kì lạ là sau khi Ôn Cận nghe xong cũng không tức giận.
''Em biết rồi.''
''Hả?''
Ôn Hủ Hủ bị dáng vẻ bình tĩnh khác thường này của cậu làm cho bất an.
Cậu không tức giận?