Mục lục
Vợ trước đừng kêu ngạo - Hoắc Tư Tước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc Bảo cùng anh trai đi tới một tiệm ăn sáng.

“Hoắc Dận, anh muốn ăn gì?”

“……”

Hoắc Dận cúi đầu nhìn mặt đất bẩn.

Cậu chưa từng tới những nơi thư thế này. từ nhỏ cậu đã sống trong chiều chuộng sung sướng, đột ngột thay đổi môi trường khiến cậu không khỏi cảm thấy khó chịu.

Này!

Mặc Bảo thở dài, tự mình đi vào.

“Ông chủ, con muốn cái bánh bao này, còn bánh quẩy, còn sữa nữa.”

“Được rồi, Mặc Mặc, hôm nay con lại tới mua đồ ăn sáng à. Em gái và mẹ con đâu?”

Những hàng xóm này đều biết Mặc Bảo, sau khi nhìn thấy cậu bé xinh xắn đáng yêu đến mua bữa sáng, một bên cầm đồ cho cậu, một bên cùng cậu trò chuyện rất nhiệt tình.

Mặc Bảo chỉ thản nhiên đáp lại vài câu.

Vài phút sau, khi hai anh em đi ra, trong đôi tay nhỏ bé đã đầy xách một túi đồ lớn.

"Chúng ta về đi."

“Được.”

Hoắc Dận gật đầu.

Nhưng đúng lúc này, một chiếc xe sang trọng màu đen đột nhiên từ cuối đường chạy tới, thấy được hai đứa nhỏ, người trong xe lập tức đạp chân ga đi tới.

“Chú Lâm?”

Hoắc Dận vô cùng tinh mắt, sau khi nhìn thấy chiếc xe lập tức nhận ra.

Đúng vậy, người tới chính là Lâm Tử Dương!

“Sao hai cậu lại ở đây? Mới sáng sớm thế này, mẹ hai cậu đâu?”

Lâm Tử Dương sau khi nhìn thấy hai cậu bé lập tức từ trong xe đi xuống, hỏi bọn nhỏ rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

Điều này quả thật làm cho người ta có chút lo lắng. Thời tiết thì lạnh, hai tiểu thiếu gia lại nhỏ như vậy. Sáng sớm lang thang trên đường, khiến ai thấy cũng không yên tâm.

Mặc Bảo vội vàng giải thích: "Chú Lâm, mẹ cháu còn đang ngủ, tối hôm qua mẹ mệt.”

Lâm Tử Dương: "......”

Mệt à?

Đây là từ hổ lang gì vậy? Chẳng lẽ tối hôm qua tổng giám đốc muộn như vậy mới trở về, thật đúng như những gì anh ta phỏng đoán sao?

Lâm Tử Dương nghĩ đến những gì vệ sĩ sáng nay nói với anh, rằng vị BOSS đại nhân tối hôm qua ở trên nhà của Ôn Hủ Hủ rất lâu. Nhất thời anh nhịn không được liền đỏ mặt.

“Như vậy, vậy...... Hai con xuống đây làm gì? Mua đồ ăn sáng sao?”

“Vâng, mua đồ ăn sáng cho mẹ và em gái.”

Mặc Bảo lại chớp chớp đôi mắt nhỏ như trăng

lưỡi liềm, rất thẳng thắn thành khẩn nói với ông chú này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK