Mục lục
Vợ trước đừng kêu ngạo - Hoắc Tư Tước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy nhiên, điều mà cả hai không ngờ tới là điều chờ đón họ lại là một tin dữ!

“Hoắc Tư Tước mất trí rồi sao? Hắn mang cô ta về làm gì? Tại sao lại đưa cô ta về? Sau đó có xử lí cô ta nữa kông?"

Cố Thanh Liên sau khi nghe được tin tức này dì ta rất tức giận.

Nhưng Cố Hạ thì bình tĩnh lạ thường.

Bởi vì, cô ta nhớ rõ cái ngày ở trung tâm thương mại. Khi Ôn Hủ Hủ cùng người đàn ông kia rời đi, Hoắc Tư Tước đã đáng sợ cỡ nào!

Hắn dường như coi Cố Hạ trở thành không khí, không thèm để ý đến cô ta. Sau đó hắn thông báo người đến nhà trẻ đón bọn nhỏ.

Thật sự bộ dáng lúc ấy của hắn cô ta chưa từng thấy qua.

Đó là mất kiểm soát và ấu trĩ...

Đường đường là một tổng giám đốc của một đế chế hùng mạnh như Thái Sơn, nhưng giờ lại giống như một đứa nhỏ bị chọc giận, hành động của hắn quả thực làm cho người ta dở khóc dở cười.

Vì vậy, hắn bằng mọi cách đưa người phụ nữ đó trở lại đây mục đích là để trừng trị cô ta sao?

Không, không thể nào.

Hắn mang cô về, nói không chừng là muốn trói buộc cô bên mình.

Răng rắc - -

Cố Hạ bóp nát cái ly trong tay, khoảnh khắc máu tươi từ lòng bàn tay chảy ra. Trong mắt cô ta lửa hận tới cực điểm, một tia sát ý bộc phát.

Ôn Hủ Hủ, cô thật sự không nên sống trên đời này.

——

Cuối cùng Ôn Hủ Hủ cũng trở lại thành phố A.

Lúc xuống trực thăng cô liền dắt hai đứa nhỏ rời đi, cô không muốn ngồi nhờ xe của Hoắc Tư Tước.

Tuy rằng cô đồng ý trở về, nhưng không có nghĩa là giữa cô và hắn có thể hòa giải. Cô và hắn từ nay về sau sẽ chỉ là người xa lạ, ngoại trừ mối quan tâm chung là đứa nhỏ, không còn bất kỳ liên quan nào khác.

Hoắc Dận ở sau lưng nhìn thấy mẹ như thế, bàn tay nhỏ bé của cậu nắm chặt lấy tay ba buồn rầu nói:

“Ba, mẹ đi rồi......”

“……”

Hoắc Tư Tước không có cách nào trả lời, hắn vất vả lắm mới đem người phụ nữ chết tiệt này trở về đã là đã không tệ rồi, còn trông cô ngoan ngoãn nghe lời hắn sao?

Bàn tay to giơ lên ôm đứa con vào trong lòng, thờ ơ trả lời: "Đi thì đi, cũng không phải không gặp lại, ngày mai sau khi tan học, mẹ con sẽ tới đón con.”

“Thật sao?”

Cậu bé vừa nghe ba nói quả nhiên rất vui, đôi mắt xinh đẹp nhìn ba sáng lên rực như sao.

Hoắc Tư Tước dẫn Hoắc Dận lên xe.

Ôn Hủ Hủ thì sao?

Sau khi cô đưa hai đứa nhỏ vào nội thành, vì căn nhà trước đó đã trả lại

không thuê, cô chỉ có thể mang theo hai đứa nhỏ đi tìm nhà trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK