Mục lục
Vợ trước đừng kêu ngạo - Hoắc Tư Tước (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoắc Dận nhìn thấy theo phản xạ có điều kiện, lập tức rụt người về phía mẹ.

Ôn Hủ Hủ vội vàng ôm lấy cậu.

“Đúng vậy, khoảng thời gian trước Dận Dận nhà chúng tôi không được khỏe, cho nên không tới. Giờ đã đỡ hơn rồi nên con sẽ quay trở lại lớp học.”

“A, không khỏe sao? Tôi còn tưởng rằng cậu bé sẽ không tới nữa chứ.”

Thật không ngờ, cô giáo này nhìn Hoắc Dận đang trốn phía sau lộ ra vẻ không quá tin những lời Ôn Hủ Hủ nói.

Ôn Hủ Hủ: "......”

Quên đi, không so đo với bọn họ.

Ôn Hủ Hủ nắm tay con trai: "Thật ngại quá, tôi có thể đưa con tôi vào không? Sức khỏe con tôi không tốt lắm, tôi muốn dặn dò cô giáo của con một chút.”

“Vậy sao được? Đây là lần đầu tiên cô đến nhà trẻ quốc tế sao? Cô không hiểu quy định ở đây à?”

“Không phải......”

"Vị phụ huynh này, nhà trẻ quốc tế này của chúng tôi có đội ngũ giáo viên theo tiêu chuẩn quốc tế. Trong thành phố này có rất nhiều người muốn gửi con họ đến đây. Nếu cô nghi ngờ chúng tôi không thể chăm sóc tốt cho con cô, cô có thể đưa con về nhà!"

Cô giáo này lại có thái độ cứng rắn đến mức Ôn Hủ Hủ hoặc là để Hoắc Dận tự mình đi vào, hoặc là đưa cậu về nhà!

Đây là nhà trẻ gì vậy?

Thái độ đều kiêu ngạo như vậy sao?

Ôn Hủ Hủ không có cách nào, chỉ có thể để cho Hoắc Dận một mình đi vào.

Nhưng cô không biết rằng trường nhà trẻ trước mặt cô ấy thực sự rất tuyệt mật. Những đứa trẻ đến học ở đây đều được nhà trẻ căn cứ chọn lựa theo gia thế bối cảnh gia đình. Nếu muốn học ở nhà trẻ này thì phải đạt đến cấp độ nhất định. Cấp độ mà không một ai biết danh tính của họ.

Cho nên khi đến báo danh cho Hoắc Dận, Hoắc Tư Tước không cho người ta tiết lộ thân phận thật sự của cậu bé. Vì thế Hoắc Dận ở đây thật sự không được hoan nghênh.

Ôn Hủ Hủ cũng chỉ có thể nhìn đứa nhỏ một mình đi vào.

Nhưng mà khi Hoắc Dận đi vào, cô còn an ủi cậu một câu: "Dận Dận, con yên tâm, dì ở bên ngoài chờ con không đi đâu cả. Buổi trưa con tan học, chúng ta cùng đi ăn cơm, được không?"

“...... Được.”

Hoắc Dận ban đầu vốn rất phản đối, cuối cùng vẫn phải đồng ý.

Có thể là vì thời gian rất ngắn, cũng có thể là mẹ nói sẽ ở bên ngoài đợi cậu. Điều này làm cho cậu an tâm hơn một chút.

Ôn Hủ Hủ rời đi.

Hoắc Dận cũng theo cô giáo đi vào phòng học mà cậu đã lâu không tới.

“Hả? Tên ngốc này lại tới nữa à?”

“Đúng vậy đúng vậy, sao cậu ta còn tới? Cậu ta không phải được người nhà đón đi chữa bệnh sao?”

“Ha ha ha......”

Những bạn nhỏ trong phòng học, vừa nhìn thấy Hoắc Dận xuất hiện, lập tức cười nhạo.

Hoắc Dận nghe thấy, khuôn mặt nhỏ của cậu tái nhợt, xoay người muốn rời đi.

“Hoắc Dận, con đi đâu vậy? Con lại không nghe lời phải không?" cô giáo dẫn cậu vào lập tức bắt cậu lại.

Hoắc Dận được đưa về phòng học.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK